Cũng may vẫn còn hai người đầu óc tỉnh táo, vừa che chở Nguyên Triệt đơn độc yếu đuối vừa can ngăn mấy người kia. Nếu đánh nhau thật thì chắc chắn ngày mai sẽ lên top hotsearch của địa phương.
Hiện trường chỉ hỗn loạn mấy phút rồi thôi. Quý Vân Vãn tìm một khe hở nhìn qua, đúng lúc nhìn thấy Nguyên Triệt bị hai người một trái một phải áp chế. Khi một người trong đó sắp đấm lên mặt cậu ta, Nghiêm Liệt bất ngờ xuất hiện từ phía sau, đá văng một người qua chỗ khác rồi lại nâng tay xách một người ra. Thoáng cái đã quật ngã hai người.
Người đi theo bên cạnh anh là tài xế chăm chỉ luôn chờ Nguyên Triệt bên ngoài.
Nghiêm Liệt rất thông minh. Anh rời khỏi nhà hàng trước rồi mới bước vào, như vậy sẽ không khiến người khác nhận ra bọn họ ăn cơm ngay bên cạnh.
Nghiêm Liệt quát to một tiếng: “Không được nhúc nhích, cảnh sát đây!”
Một câu này còn hữu dụng hơn việc anh tự động thủ. Dù sao bình thường mấy người này coi như khá tuân thủ pháp luật. Bọn họ sợ nhất là bị tra ra mấy chuyện như lái xe khi say rượu hay đánh nhau gì đó. Nếu bị tra ra thì sau này bọn họ coi như bỏ rồi.
Mặt Nguyên Triệt đã trúng một quyền, vẻ mặt lạnh như băng thở hổn hển, hiển nhiên rất không phục khi Nghiêm Liệt đến giúp cậu ta.
Vừa nghe “cảnh sát” đến, đám người kia cũng tỉnh táo lại, bắt đầu ồn ào tức giận.
Nguyên Triệt ngồi tại chỗ, không nói một câu.
Có người hoà giải: “Đều là bạn bè, uống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846623/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.