Giữa trưa đêm 30, Tô Hà biết Vương Huệ sẽ không ra ngoài ăn cơm nên cố ý đặt thức ăn ở Ngọc Lâu rồi xách theo đến bệnh viện ăn cơm trưa với Vương Huệ. Vương Huệ hơi vui vẻ, rủ những người bạn cùng phòng không về nhà cùng ăn chung. Bạn chung phòng của bà nhìn Tô Hà, nói thẳng Tô Hà rất hiếu thảo. Tinh thần của Vương Huệ lập tức trở nên tốt hơn.
Tô Hà bày đồ ăn, rồi gắp sợi khoai lang do chính mình làm. Vương Huệ ăn đến lúc đó thì hốc mắt đã ửng đỏ, nghĩ tới không ít chuyện tốt đẹp đã qua.
Tô Hà cầm khăn giấy lau mắt cho bà. Ăn cơm trưa xong, Vương Huệ có thói quen nghỉ trưa nên bà đưa Tô Hà ra cửa, Tô Hà nhìn điện thoại để kêu xe.
Vương Huệ hơi kinh ngạc: “Chiếc xe ban đầu kia của con đâu?”
Bà nhớ rõ Tô Hà mới vừa mua chiếc xe kia không bao lâu.
Nhắc tới cái này thì Tô Hà đã tức giận, mím môi: “ Đi sửa chữa rồi mẹ .”
Vương Huệ à một tiếng, không hỏi nhiều. Chỉ lát sau, một chiếc taxi đến đây đón Tô Hà.
Tô Hà hạ cửa kính xe xuống vẫy tay chào Vương Huệ: “Đêm nay nếu mẹ muốn ra ngoài thì gọi điện thoại cho con, con đến đây đón mẹ.”
Vào đêm giao thừa, một người ở bệnh viện chung quy sẽ hơi cô độc. Tô Hà không ngại dẫn Vương Huệ đi đây đi đó, hoặc là về thành cũ Hoa Đông ở một hai ngày.
Vương Huệ gật đầu: “Được.”
Nhìn Tô Hà sắp đóng cửa sổ xe, Vương Huệ lại hỏi: “Tạ.. Tạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-qua-ngot-ngao/1307596/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.