Edit: Pii
Beta: TH
Vì đi muộn nên bánh đường đỏ nướng cũng đã bán hết, Kiều Hạ đành mua một phần bánh bao nhân trứng sữa và sữa đậu nành.
Vừa mới đi tới cửa phòng học đã nghe thấy bên trong vọng ra tiếng đọc sách, đọc từ đơn, ngữ pháp, đọc bài viết. Rất có phong thái của học sinh chuyên Anh.
Đẩy cửa ra, cả bốn người đi vào trong tìm một chỗ không có người ngồi xuống.
Vừa làm bài đọc xong, Kiều Hạ lục hộp bút tìm cây bút chì tham khảo đáp án ở mặt sau rồi sửa lại, chỉ sai một câu, cũng coi như không tồi.
Tiếp đến là luyện viết, Kiều Hạ nhìn xuống đề bài. Đang đặt bút viết một từ đơn thì đầu óc cô lại nghĩ tới giấc mơ đêm qua.
Sao lại mơ thấy chuyện đó chứ?
Vì sao lại mơ thấy nam sinh mới chỉ gặp mặt một lần?
Chẳng lẽ tâm hồn thiếu nữ ngủ yên bao lâu bỗng dưng thức tỉnh rồi sao?
Trong lòng Kiều Hạ hiện lên cả chuỗi câu hỏi, còn chưa tự trả lời được thì bên tai đột nhiên vang lên âm thanh trầm thấp đầy từ tính của thầy Triệu Trung Tường đọc lời kịch kinh điển--
"Mùa xuân đến, là mùa vạn vật sinh sôi..."
(*) Nguyên văn: Mùa xuân đến, là mùa vạn vật giao phối.
Mặt Kiều Hạ bỗng dưng đỏ lên vài phần.
Có thể... Là vì mùa xuân đến, nội tiết tố của mình cũng thay đổi...
Im lặng một chút, vốn là nên giải thích nghi hoặc trong lòng nhưng không hiểu sao lại nghĩ tới những thứ này trong phòng học, thật xấu hổ!
Nhưng mà nghĩ đến gương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-rat-dang-yeu/1761844/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.