Edit+Beta: Thi Wattpad: NhaThi1789
Group FB: Sweet Candies
Một giờ sáng, Khương Từ vẫn đang nằm ngủ trên giường bệnh.
Ánh đèn trong phòng bệnh thực ảm đạm, Phó Thời Lễ tiễn những người khác đi, một mình đi vào, kéo ghế dựa cạnh mép giường, lẳng lặng nhìn khuôn mặt tái nhợt của người phụ nữ.
Sau khi cô sinh con, dáng vẻ yếu ớt của cô lọt vào mắt anh khiến lồng ngực anh chợt hiện lên một loại cảm xúc gì đó khiến tim chấn động, bàn tay to vô thức sờ túi quần muốn hút một điếu thuốc, nhưng lại không tìm được bao thuốc lá.
Phó Thời Lễ nhận ra mình đã bỏ thuốc lá.
Anh mím môi mỏng, cắt đứt ý niệm muốn hút thuốc, ánh mắt vẫn dán chặt vào gương mặt đang say ngủ của Khương Từ như cũ.
Bắt đầu từ khi nào, người phụ nữ anh coi như vật trong tay đã trở thành sinh mệnh không thể thiếu trong cuộc sống của anh.
Phó Thời Lễ ngồi trầm tư nhớ lại những gì đã xảy ra trước và sau đêm nay, còn nghĩ đến phần đời còn lại của mình sẽ cùng cô trải qua thêm vài thập niên, trong lòng mơ hồ chờ mong điều đó.
Anh dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve má cô, tâm trạng hồi hộp chờ đợi trước phòng sinh đã dịu đi.
Dù ngay cả khi bác sĩ nói thân thể của sản phụ sau sinh không có gì đáng ngại nhưng anh không thấy Khương Từ mở mắt tỉnh lại, vẫn không thể cảm thấy hoàn toàn an tâm.
Phòng bệnh bên ngoài hầu như không có tiếng bước chân đi lại, màn đêm yên tĩnh đến mức có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-that-mem/1172540/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.