"Em nghĩ nhiều rồi."
Câu trả lời của hai người giống nhau đến kỳ lạ.
Họ chưa từng ở bên nhau, thậm chí số lần gặp gỡ cũng ít ỏi, giữa dòng người, họ nhìn nhau từ xa. Anh là cậu hai có một không hai của nhà họ Lục, còn cô là cô cả đẹp đến say đắm lòng người của nhà họ Quý.
Hai người đứng trên cùng một tầng mây nhưng hiếm khi gặp nhau.
Đến tận bây giờ Lục Trình An vẫn nhớ lần đầu tiên họ chạm mặt.
Đó là chuyện mười năm trước, năm ấy anh mới hai mươi.
Khi đó là cuối xuân, anh và Lương Diệc Phong đến nhà họ Quý bàn công chuyện với Quý Lạc Phủ. Hồi đó, trong cử chỉ của anh vẫn mang nét ph*ng đ*ng và kiêu ngạo của một cậu ấm nhà giàu, đôi mắt đào hoa gợi cảm khiến người khác khó rời mắt, tuy dáng vẻ làm việc rất nghiêm túc nhưng người khác vẫn cảm thấy anh cẩu thả, tùy tiện.
Họ đang nói chuyện thì bên ngoài phòng sách vang lên tiếng động.
Là giọng thiếu nữ trong trẻo dễ nghe, Lục Trình An vô thức ngậm điếu thuốc, diêm "xẹt" một cái bùng lên tia lửa, giọng nói anh hơi mơ hồ: "Em gái anh à?"
Khuôn mặt anh chìm trong làn khói mờ ảo.
"Em có nên ra gặp không, dù gì cũng là…"
"Không phải con bé." Quý Lạc Phủ ngắt lời: "Là Quý Quân Lăng."
Lục Trình An: "Quý Quân Lăng? Người nhà anh nhặt về?"
Quý Lạc Phủ: "Ừ."
Lục Trình An ngồi dựa vào cửa, thoải mái duỗi chân gác lên chiếc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-xinh-dep-vo-cung/2989071/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.