Sau khi về đến nhà nó cảm ơn Phong rối rít luôn, Phong ko nói gì mà chỉ tặng cho nó một nụ cười chết người thôi.
Trời ơi! Khỏi phải nói nàng Linh nhà ta trúng gió luôn, nụ cười của Phong vừa đẹp vừa hiền~ làm sao ý đã vậy lại còn tỏa nắng nữa chứ (mặc dù trời tối thui ak).
Làm nó thẫn thờ mất nửa ngày trời trước cổng nhà cho đến khi bóng Phong khuất sau con hẻm thì nó mới hết bâng quơ mà tự tát (nhẹ) mk một cái rồi than trời:
-Trời ơi Linh Đan :)! Mày đang nghĩ cái quái gì vậy? mày mắc bệnh hám trai từ khi nào vậy? huhu…chắc mk chớt quá.
Quay người bước vào nhà thấy phòng khách đang sáng nó liền có linh cảm ko hay về chuyện sắp xảy ra. Ngó đồng hồ thì đã hơn 12h rồi, đã vậy bama nó lại đang ngồi ở bàn ghế phòng khách nữa chứ có điều là mỗi người mỗi tư thế ngủ khác nhau mà thôi.
Nó rón rén bước lên phòng ngủ trước khi bama nó tỉnh lại và ca cho nó một bài.
Do vừa đi vừa ngoảnh lại chỗ bama nên nó ko để ý thúc phải cái bình hoa trang trí đặt ngay trước cầu thang (ôi đau tim),cái bình hoa loạng choạng sắp đổ may mà nó đỡ kịp lúc nếu ko thì...(hậu đậu hết chỗ nói).
Vừa đỡ được cái bình hoa nó liền ôm ngực thở phào một cái. Nhưng chuyện đâu có dừng lại ở đó, chẳng biết con mèo Merry nhà nó từ đâu chui ra lại kêu:”méo…méo”.
Nó vừa đưa ngón trỏ lên trước miệng ‘suỵt” một cái thì…
-Linh…- baba nó gọi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-be-de-thuong-va-hai-cau-hotboy/303774/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.