Từng cơn gió mạnh táp vào mặt khiến nó cảm thấy đau rát , thầm mắng vài tiếng rồi nó lại vít ga tăng tốc trên con đường vắng hoe . Cảm giác bực bội lan tràn khắp nơi trên từng giây thần kinh .
- bạn thì tức giận bỏ về , cái thằng “chảnh” thì khiến mình bực bội, chẳng lẽ thiến hắn luôn giờ – nó nghiến răng kèn kẹt , “thằng chảnh” là cái biệt danh nó đặt cho hắn .
nó chẳng biết vì sao , mỗi lần gặp hắn nó lại cảm thấy bực mình .
Nó phải công nhận hắn cũng có chút nhan sắc , học hành thì nghe thằng Tú nói cũng thuộc hạng không vừa , nó lại tự xem lại mình
Xinh á , chắc chắn không rồi , nói chữ tạm là vẫn còn ngoa , học giỏi thì sao , nó nhảy sông tự tử là cái chắc , một chữ bẻ làm đôi .
Nếu nói vấn đề gia thế hai bên thì chắc cũng tạm coi được
Nó nghĩ đến đây bỗng thấy tủi thân một cách lạ
Hắn tiêu chuẩn đạt 3/3 , còn nó thì sao 1/3 , thế này không đi tự tử sớm thì uổng .
Nó thầm than trời than đất , sao ông trời bất công thế .
- ké…..ttttttttt..- Rầm …-
Mặt nó méo xệch , 10 lần lái xe về nhà thì 9 lần đâm vào cửa , may mà nhà nó không nuôi con dog nào , nếu không chắc nó thủng lỗ tai thường xuyên .
Lục túi quần lấy con dế thân yêu , nhìn màn hình sáng loé điểm 1: 27 phút
Bấm dãy số quen thuộc có thiểu năng thì nó cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-be-du-con-cua-toi-phan-hai/2380052/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.