- A, thì ra em có chuyện. Vui hay buồn kể anh nghe vớị
- Không vui, không buồn.
Hiếu hạ giọng :
- Có phải hắn đ~a tìm em trã hận.
- Xì. em tìm tới hắn thì có.
Hiếu tròn mắt :
- Em tìm hắn ?
Thảo đỏ mặt :
- Nè, tình cờ thôi, đừng hiểu sai vấn đề đó.
Hiếu bật cười :
- Tình cờ càng haỵ
- Hay ở chổ nào ?
- Hay ỡ chỗ nhớ lâu quên đó.
- Cái anh nàỵ Tìm em chỉ để nói ba ca;i chuyện vớ vẩn ấy à.
Thảo theo chân Hiếu ra ngòaị Cô bé ngồi bỏ gối dưới thềm nhà :
- Chuyện vậy mà em cho là vớ vẩn, theo em chuyện gì mới lớn ?
Thảo nghiêng đầu nhìn anh :
- Chuyện bao giờ anh cưới vợ mới lớn chứ.
Hiếu xĩ vào trán cô :
- Ai thèm anh hai của bé mà cưới với hỏị
- Chỉ tại anh nghiêm khắc quá. Mới bấy nhiêu tuổi đã như ông già, cái gí cũng cẩn thận.
- Lầm rồi bé ơi, anh nghiêm khắc với bé thôị
- Thì ra là vậy, từ nay em không cần phải sợ anh.
- Anh có biểu em sợ anh đâu, anh chỉ cần em nghe lời anh thôị
Thảo biễu môi :
- Nghe lời anh, hỗng dám đâụ Tin anh nên em đã sống một thời gian trong trạng thái lo âu, sợ hãi
- Có chuyện nghiêm trọng vậy sao ?
- Còn phải hoang mang, mỗi lần đi học hễ ai nhìn em, em đều sợ hắn trã hận.
Hiếu phì cười :
- Ngốc ơi, là ngốc. Nếu người ta có muốn trả hận, dù em có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-be-thich-dua/538129/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.