"Ba , ba mươi vạn ?!" Sau khi nghe giá niêm yết của chai Royal Salute , thiếu chút nữa cô sơ ý đánh rơi ly rượu xuống đất , đã vậy còn mém đổ lên quần đối phương.
Hắn nhanh tay lẹ mắt , đỡ tay cô lại , nở ra nụ cười đáng yêu. "Đừng sợ . . . . . ." Âm thanh trầm thấp dịu dàng tao nhã , nói đến một nửa , cầm lấy ly rượu ở trong tay cô , chuốc cho cô uống . "Coi như là tôi mời em !"
"Ừm hửm !" Mặt mày cô liền hớn hở , ‘chậc chậc’ thưởng thức . "Ngon thật , không hề chát !" Cô hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của hắn.
Sắc mặt hắn trầm xuống , tay nắm chặt thành quyền , cả người dựa vào ghế sofa , hết sức tức giận.
Đúng lúc này, cô mới chợt nhớ ra . . . . . . "Đúng rồi , 30 vạn lận , làm thế nào bây giờ ?!" Trong nháy mắt , tay chân luống cuống , quay đầu , mặt ngấn lệ . "Tôi có thể ói ra trả lại được không ?!"
"Đừng khóc . . . . . ." Lông mày hắn giãn ra , tức giận ban nãy phút chốc tan thành mây khói . "Tôi đã nói rồi , rượu này tôi mời em uống !"
Nói xong , hắn liếc mắt sang cận vệ , người này vô cùng hiểu ý , nhanh tay rót thêm một ly , cẩn thận đưa qua cho hắn
". . . . . ." Đưa tay kéo cô lại gần , khẽ giơ rượu lên , chuốc thêm ly nữa vào trong miệng cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-be-tho-ngay-dung-hong-tron/834513/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.