Ngày hôm nay bọn họ đi bộ hơi chậm, khi đến bãi đỗ xe thì các bạn cùng trường đã đi gần hết rồi, trên đường chỉ còn lác đác vài chiếc xe, cực kỳ rộng rãi.
Úc Bùi ngồi ở ghế sau, Lạc Trường Châu dẫn theo cậu chậm rãi ra khỏi trường.
Cậu không nắm lấy góc áo đồng phục của Lạc Trường Châu hay giữ chặt eo hắn như trước nữa mà chỉ nắm lấy thanh sắt ở đằng sau để ổn định cơ thể.
"Trường Châu, mình đi đâu thế?" Lúc đang chờ đèn đỏ thì Úc Bùi ló đầu nhìn về phía trước, không biết bọn họ đang đi hướng nào nên mở miệng hỏi.
"Dẫn cậu đến một nơi phù hợp để tỏ tình." Lạc Trường Châu quay đầu lại, nở nụ cười với cậu.
Úc Bùi nghe vậy thì lập tức sững sờ. Trong giây lát ấy, cậu cho rằng Lạc Trường Châu đã nhìn thấu suy nghĩ của mình, nhưng cậu nhanh chóng nhận ra những lời ấy của Lạc Trường Châu không phải nói cậu mà đang nói về chính bản thân hắn.
Hắn nói, muốn dẫn cậu đến một nơi phù hợp để tỏ tình.
"Tỏ, tỏ tình?!" Úc Bùi ngạc nhiên đến mức không thốt thành lời.
"Đúng vậy, tỏ tình với cậu." Ngay lúc ấy thì đèn xanh bật sáng, Lạc Trường Châu không quay đầu lại nhấc chân lên đạp xe mang cậu đi về phía trước, giọng nói trầm thấp ôn hòa theo làn gió mùa hạ tiến vào tai Úc Bùi.
Khi Úc Bùi nghe những lời ấy của Lạc Trường Châu, cậu thấy linh hồn mình như thể đã lìa xa cơ thể, toàn thân nhẹ bẫng như thoát khỏi lực hấp dẫn của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-benh-nhan-tam-than-yeu-tham-toi/1222899/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.