Chương 37: Vì nàng mà mở một khoảng trời.
Tác giả: Thiên Địa Linh Linh.
***
Tiếc rằng cuối cùng Thuấn Thần cũng không còn sức đi khuyên nhủ ai với ai. Cả ba vị quan lớn của triều đình đều uống tới nhũn chân. Thuấn Thần tuy còn tỉnh táo, nhưng mệt tới mức sắp không lết nổi về cung. Chu Bộ đã ngủ ngon lành trên lưng Sĩ Cố, đầu nghiêng nghiêng tựa vào vai hắn, miệng còn lầm bầm chóp chép gì đó.
Thuấn Thần nhìn mà như mắc hạt sạn trong mắt. Nhìn đi, Sĩ Cố nhà người ta kiên quyết uống ít rượu để cõng Chu Bộ về, còn nàng đã phải đỡ rượu cho Hoàng đế bệ hạ thì chớ, còn phải dìu hắn về tới tẩm cung, lâu lâu lại bị hắn lén lút sờ mó trước mặt cả đám cung nhân, khiến nàng sợ toát mồ hôi.
Chu Bộ đang ngủ như heo bỗng cựa mình, nhíu mày, đột ngột khóc tu tu, vừa rơi lệ vừa làu bàu gì đó không rõ nghĩa. Chỉ thấy Sĩ Cố đang cõng hắn thoắt cái đỏ bừng mặt, sau đó bất đắc dĩ nói:
"Đừng khóc, hiện tại ta không thể giúp ngươi lau nước mắt được."
Thuấn Thần cảm thấy hạt sạn trong mắt sắp to bằng trứng chim bồ câu rồi.
Thiên lý ở nơi đâu?
Nhận thấy ánh mắt tóe lửa của Thuấn Thần, Sĩ Cố nhếch môi quay sang: "Sao thế? Ghen tị hả?"
Thuấn Thần thở dài nhỏ giọng than một tiếng: "Chỉ thấy phiền muộn thôi. Còn chưa biết nên làm hòa thế nào."
Sĩ Cố liếc nàng: "Lẽ ra trước kia ngươi nên đề nghị Quan gia dung túng ngươi làm loạn. Vậy thì dễ giải quyết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chang-ngu-su-thoi-tran/557700/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.