**********
Nhưng ngay sau đó, khuôn mặt bà ta lại trở nên dữ tợn, nói: "Cầu xin anh ta? Tại sao tôi phải cầu xin anh ta? Lý Tần Phương tôi có chết cũng sẽ không bao giờ đi cầu xin cái tên họ Sở đó!”
“Vậy thì đừng cầu nữa, dù sao Đình Long cũng không phải là đứa con duy nhất của tôi.” Đặng Đình Trọng lạnh lùng nói.
Khi Lý Tần Phương nghe thấy câu nói bất thường này, bà ta liền im lặng ngay lập tức.
Đặng Đình Trọng liếc nhìn bà ta, tiếp tục nói: “Sự việc kết thúc ở đây, đây là con đường phía trước của chúng ta.
Bà không thể bỏ mặt mũi xuống, vậy tôi làm sao có thể bỏ mặt mũi của mình xuống?”
“Ông xã..."
“Cứu hay không cứu, đó là ở bà.” Đặng Đình Trọng bình tĩnh nói.
Sắc mặt Lý Tần Phương trắng xanh, thật lâu sau, bà ta cắn rằng, nói nhỏ: “Người đâu, kiểm tra xem tên họ Sở đang ở đâu?”
Khách sạn Thành Đại.
Sau khi Sở Quốc Thiên rời khỏi trang viên nhà họ Đặng, anh chuyển đến ở trong phòng vip của khách sạn này dưới sự sắp xếp của Dương Cảnh.
Lúc này, Sở Quốc Thiên đang dựa vào sô pha, lắc lắc ly rượu đỏ.
Sở dĩ anh tạm thời đổi ý là vì anh chắc chắn rằng Monica sẽ từ chối chữa trị cho Đặng Đình Long, mặc dù anh muốn giáng cho gia đình nhà họ Đặng một đòn nặng nề, nhưng anh không muốn xuất đầu lộ diện quá nhiều.
Bây giờ tự nhiên đã có Monica ra mặt, anh hoàn toàn có thể lựa chọn gặt hái lợi ích của người “giăng lưới thu cá”,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chong-la-than-y/1482037/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.