**********
Nhìn ánh lảng tránh của Lăng Vân, Sở Quốc Thiên càng thêm chắc chắn suy nghĩ trong lòng.
“Điều cô nói nói dễ nghe là muốn báo ơn cứu mạng, nhưng thực tế cô cảm thấy thân phận không bình thường của tôi nên muốn trói buộc tôi ở bên cạnh, vả lại điều quan trọng là cô vẫn còn muốn huyền chi ngàn năm, đúng không?”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Lăng Vân lập tức trắng bệch, cô cắn chặt đôi môi đỏ của mình, nghĩ một hồi mới thở dài nói: “Anh Sở nói không sai, tôi thật sự muốn huyền chi ngàn năm, dù sao đây cũng là bảo bối mà tổ tiên đã nhà họ Lăng chúng tôi truyền lại, tôi không muốn nó mất đi, cũng không dám làm mất nó!
Có điều anh Sở không cần lo lắng, cho dù tôi thật sự muốn lấy lại huyền chi ngàn năm, cũng sẽ không dùng thủ đoạn gì bất chính, tôi chỉ muốn dùng thứ có giá trị đổi lấy với anh!”
“Cô nói thử xem.”
“Ví dụ, tôi có thể dùng một phương pháp trồng thuốc mà dược vương chúng tôi truyền thừa để đổi lấy huyền chi ngàn năm với anh!”
“Cô chắc chắn phương pháp trồng thuốc đó trồng ra loại thuốc có giá trị hơn huyền chi ngàn năm?” Sở Quốc Thiên hỏi.
“Đương nhiên, nếu như không có giá trị, sao tôi lại dám ra điều kiện với anh Sở anh?”
Sở Quốc Thiên im lặng nhìn cô ấy vài giây, sau đó gật đầu nói: “Được thôi, có điều tôi muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chong-la-than-y/1482246/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.