Lúc này, người phụ nữ trung niên kia đi tới ôm Bối Mộng vào lòng, nhìn Sở Quốc Thiên nói: “Xin chào, tôi là mẹ của Bối Mộng, Ngô Hằng, tôi lớn hơn cậu, nếu không ngại, có thể gọi tôi là chị Ngô, mọi người đều gọi tôi như vậy “Xin chào chị Ngô” Sở Quốc Thiên bắt tay chào hỏi đối phương: “Tôi là bố của Bảo Nhi, rất vui được gặp chị
Sở Quốc Thiên ngược lại không để ý những xưng hô này, anh chính là như vậy, người ta cho anh đủ tôn trọng, anh cũng sẽ đáp lại người ta bấy nhiêu, nếu người ta đã không nể mặt anh, sao anh phải nể mặt người ta làm gì.
Ngô Hằng nhìn giống một người thật thà, nhìn Bảo Nhi cùng con gái nhà mình ý cười trên mặt không giảm: “Tôi vẫn nghe Bối Mộng nhắc tới Bảo Nhi, các con chơi rất thân, có cơ hội các người có thể đến nhà tôi chơi, tôi có thể chiêu đãi các người, chồng tôi thích uống rượu, không ngại hai người có thể cùng ngồi một bàn.
“Nhất định rồi.
” Sở Quốc Thiên cười cười.
Dứt lời, Bảo Nhi bĩu môi nhỏ nhắn nói: “Bố ơi, uống rượu không tốt cho sức khỏe.
Nghe vậy, Ngô Hằng cùng Sở Quốc Thiên nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng cười ra tiếng.
Ngay sau đó, một giọng nói kiêu ngạo và không có thiện chí vang lên: “Bảo Nhi, đây có phải là người bố xấu xa của bạn không?”
Mấy người nghe thấy tiếng quay đầu lại, liền nhìn thấy một cậu bé mập mạp lắc lư đi tới.
Sức ăn của mập mạp này nhất định rất tốt, dáng người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chong-la-than-y/1482887/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.