Không biết con dao gọt hoa quả trên tay hai người từ lâu đã văng đến góc nào.
Lâm Lãng khoanh hai tay trước ngực đứng nhìn hai người bằng ánh mắt thương hại và khinh bỉ.
Không gian của tiệm mì nhỏ này thật sự quá nhỏ, ông ta cũng không dễ phát huy năng lực, nếu không hai người sẽ phải bay xa một đoạn xa nữa.
Từ đầu đến cuối Sở Quốc Thiên chỉ đứng tại chỗ, dường như không hề nhúc nhích, trên mặt vẫn không có biểu cảm gì.
Hứa Linh Na nhìn cảnh tượng trước mắt, kinh ngạc giơ tay lên che miệng.
Vội vàng kéo mẹ cô ấy và Lâm Uyển Vy tránh sang một bên, mấy họ đều ngây người ra nhìn.
Lúc nãy khi thanh niên đầu nắp nồi và Hoả Diễm đầu ra tay với khách, bọn họ đều nghĩ rằng người đối phương sẽ bị thương, thậm chí Lâm Uyển Vy đã không kìm được mà bấm điện thoại gọi cho cơ quan nhà nước, suýt chút nữa bên kia đã bắt máy.
Nhưng không ngờ tới là tình hình trước mắt lại xoay chuyển một trăm tám mươi độ.
Người khách đó đứng tại chỗ không hề nhúc nhích lấy một ngón tay, nhưng hai kẻ tấn công anh đã bị đánh bay ra ngoài.
Đây là chuyện gì thế?
Hoàng Ngô đứng bên cạnh ngẩn tò te nhìn cảnh tượng trước mặt, kinh ngạc há miệng to đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng vào.
Lâm Uyển Vy và hai mẹ con Hứa Linh Na không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh ta đứng ở chỗ này có thể thấy rõ phần nào.
Vừa rồi người ăn xin phía sau người trẻ tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chong-la-than-y/449393/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.