Thanh niên tay chân gầy còm đó bị đá bay ra ngoài trong nháy mắt, ngã thật mạnh trên sàn tiệm mì.
Rầm rầm.
Màn cửa tiệm mì bị kéo theo lắc lư mạnh.
Thế là xuất hiện cảnh trước đó trong tiệm mì.
Màn cửa của tiệm mì nhỏ còn đang đung đưa, thân thể của thanh niên nằm ra đất co ro lại, miệng thỉnh thoảng lầm bầm rên rỉ không ngớt.
Cơn đau dữ dội khiến cậu ta nhăn nhúm cả mặt, rõ ràng là cú đá này của Lâm Lãng không dễ chịu chút nào, không đá cho tất cả nội tạng của cậu ta xuất huyết đã tốt lắm rồi.
Thanh niên đầu nắp nồi bị thanh niên đề dưới người mà mắng chửi, tổn bao nhiêu sức lực mới đỡ hông đứng dậy được.
Hỏa Diễm Đầu đứng một bên ngây người tại chỗ, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn đồng bọn trên sàn, quên mất đỡ thanh niên đầu nắp nồi đó.
Bà chủ quán, Linh Na và Lâm Uyển Vy không nhận ra Sở Quốc Thiên cũng trợn tròn mắt nhìn về phía cửa.
Mà Hoàng Ngô đứng ở phía cửa, cách Lâm Lãng và Sở Quốc Thiên gần nhất, cảm nhận cũng rõ ràng nhất, mãnh liệt nhất.
Anh ta biết rõ rằng người ngoài cửa có uy hiếp cực kỳ lớn với anh ta, đây là cảm giác nguy hiểm trước giờ anh ta chưa từng có.
Thoáng chốc, Hoàng Ngô vô thức căng cứng người lại, hai tay nắm chặt thành đấm, cứng ngắc quay đầu lại cảnh giác nhìn hai người ngoài cửa.
Lâm Lãng lạnh lùng hừ một tiếng thu chân về, đứng sang một bên.
Sở Quốc Thiên nhấc chân bước vào trong tiệm mì, Lâm Lãng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chong-la-than-y/449397/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.