"Mộ Ngân, ta còn có chút việc, ngươi về trước đi!"
"Khê di ——" Nam Mộ Ngân cau mày, có chút buồn bã nói "Ngươi muốn giết nàng ta không phản đối, thế nhưng, đừng đuổi ta đi. Bởi vì, ta sẽ lo lắng."
"Mộ Ngân ——" Mộc Tử Khê nhìn thiếu nữ bên cạnh, âm trầm trên mặt trở nên ôn hòa đôi chút, "Ta không muốn phá hư hình tượng ta trong lòng ngươi!”
Có thể nói Nam Mộ Ngân là do Mộc Tử Khê nhìn tới lớn lên. Vì vậy so với người khác thì đối với nàng bất tri bất giác vẫn ôn nhu hơn rất nhiều
"Khê di, người nghĩ ta sẽ quan tâm sao?" Nam Mộ Ngân nghịch ngợm hướng phía Mộc Tử Khê nháy mắt mấy cái, "Thân là thiếu chủ Âm U Điện, ta cũng không phải là cái loại người tốt gì
!!."
"Mà thôi, ngươi đã muốn đi liền cùng đi!!." Mộc Tử Khê sờ sờ Nam Mộ Ngân đỉnh đầu, sau đó hướng phía Bách Lý Thần phương hướng ly khai đi đến.
Khê di, người vĩnh viễn sẽ không biết, ta đến tột cùng có bao nhiêu yêu người!
Nam Mộ Ngân nhìn Mộc Tử Khê bóng lưng giống như lúc ngày còn bé. Vẫn là đều như thế truy đuổi theo Khê di bước chân. Đến tột cùng tới khi nào ta mới có khả năng đứng cạnh người, cùng nhau ngắm hoa rơi hoa tàn đây?!
Rừng cây nhỏ ngoài thành
Bách Lý Thần thấy xung quanh đây không có người liền dự định triệu hồi Lưu Hỏa kiếm để trở về. Bởi vì trong thành ngự kiếm thật sự quá khiến người ta chú ý, bằng không nàng đã trực tiếp bay đi rồi, đâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-co-thinh-thu-ha-luu-tinh/200362/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.