Vu Hạ Khôn đứng trong bóng tối, trên người chảy tí tách từng giọt... sữa.
Ý định ban đầu của anh là muốn hù dọa Giản Du Du, nhưng lúc này lại lộ ra vẻ mặt khó tả. Sữa dính vào cằm và môi toát ra một mùi thơm thoang thoảng. Vu Hạ Khôn cảm thấy rằng từ nay về sau, có lẽ anh sẽ không thích những thứ có vị sữa được nữa.
- --Đọc FULL tại Truyenfull.vn---
Anh không dám mở miệng, vì chỉ cần mở miệng là sữa sẽ chảy qua môi anh mà vào, điều này khiến Vu Hạ Khôn không hiểu sao lại nhớ đến nụ hôn nhẹ mang theo mùi rượu nhàn nhạt trong xe hơi vài ngày trước. Ẩm ướt hệt nhau, mang theo một mùi vị quá kích thích với anh, nó liều lĩnh lan tràn khắp mũi và cơ thể anh.
Giản Du Du phun ra một ít, lại bị sặc một ít, ôm hộp sữa vào trong ngực, sau khi ho khan hai tiếng liền đứng thẳng người như một con chó bị trừng phạt, hai mắt trợn tròn, sau khi thấy rõ người trước mặt thì sợ hãi đến nỗi nói năng lộn xộn.
"Hạ Hạ... Tổng giám đốc Vu?!" Giản Du Du kinh hoảng không ngớt, Vu Hạ Khôn lúc này vẫn chưa ngủ mà đang làm gì trong phòng khách tối đen như màu lông quạ chứ!
Vu Hạ Khôn đứng im không nói tiếng nào, nhưng khi sữa thấm từ áo khoác lên áo sơ-mi và thậm chí là da của anh, da gà của anh nhanh chóng lan từ vệt sữa trước mặt lên đến đỉnh đầu như con sâu đang bò.
Hơi thở của anh dần trở nên hổn hển giống như một con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-cong-ngay-tho-co-ngay-len-huong/1090698/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.