Giản Du Du không tiếp tục lặp lại, bởi vì cô xác định Vu Hạ Khôn đã nghe rõ, lời nói của Giản Du Du không quyết liệt, trên mặt không có trang điểm, mặt mày mộc mạc, không cần cố ý thể hiện ra biểu cảm gì, nhưng từ trong ra ngoài lại toát ra vẻ lạnh lùng.
- --Đọc FULL tại Truyenfull.vn---
Không phải là cái lạnh khiến người ta run rẩy mà là nhàn nhạt, tựa như hơi lạnh tản ra khi mở tủ lạnh vào mùa hè, không có bất kỳ tính công kích nào, ban đầu khi vừa mới đến gần, thậm chí còn rất thoải mái nhưng nếu bạn đến gần quá lâu thì sẽ bất thình lình rùng mình một cái, chợt phát hiện làn da và cả máu chảy trong người đều đã lạnh thấu.
Hiện tại Vu Hạ Khôn đang trong trạng thái này, rõ ràng là thời tiết rất nóng, rõ ràng là hoàn cảnh xung quanh rất ồn ào, anh giật mình một cái, giác quan mất bớt nhạy bén đi một chút, nụ cười cứng đờ, nói: "Du Du, đừng nói giỡn, mau ăn..."
Giản Du Du không đổi động tác, cũng không có biểu cảm gì, chỉ nhìn Vu Hạ Khôn, Vu Hạ Khôn cúi đầu tiếp tục ăn cháo, khi thìa đụng đến bên miệng thì đột nhiên bùng nổ!
“Anh đã nói là anh của anh có nói cái gì thì em cũng đừng để ý rồi mà!” Vu Hạ Khôn nói: "Anh ấy sắp đi rồi, anh ấy không quản được anh nữa, tại sao em lại như vậy?!”
Vu Hạ Khôn đứng lên, quát Giản Du Du, "Em rút lại câu nói vừa rồi đi, anh có thể xem như chưa nghe thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-cong-ngay-tho-co-ngay-len-huong/1090784/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.