Đường Viễn nói muốn thuê cửa hàng với Tô Nặc, thì sẽ không dây dưa. Mấy ngày nay hắn lục tục cùng các lão bản các tiệm tạp hoá trấn trên ký khế ước, định ra số lượng và thời gian giao hàng.
Thời gian này doanh số của mì kiềm dần dần ổn định. Trong lòng Đường Viễn tính toán một chút, dựa theo số lượng đặt hàng mì kiềm mà mời thêm ba người.
Cũng trong mấy ngày này, hắn thấy Tô mẫu cùng Chu đại nương làm việc nhanh nhẹn quyết đoán, nhân phẩm có thể tin được. Liền đơn giản cho các nàng hỗ trợ quản lý việc làm mì và phơi mì, rồi tăng thêm hai phần tiền công cho các nàng.
Đương nhiên, việc chế tác nước kiềm vẫn tự tay hắn chuẩn bị tốt trước, rơm rạ dễ lấy, nước kiềm cũng không khó làm. Hắn chỉ cần dùng chút thời gian làm có thể ra một lu nước kiềm.
Tô mẫu và Chu đại nương không nghĩ tới bản thân có thể được thăng chức làm quản lý, Đường Viễn còn tín nhiệm các nàng như vậy, cao hứng mà vỗ ngực nói: "Ngươi yên tâm! Chúng ta nhất định sẽ quản lý tốt cho ngươi!"
Đường Viễn muốn lên trấn trên xem có cửa hàng cho thuê không, Tô Nặc biết được nên cũng muốn đi theo.
"Đường đại ca, huynh để ta đi cùng với huynh đi mà!" Ánh mắt Tô Nặc trông mong mà nhìn Đường Viễn, ngữ khí rất là đáng thương: "Ta ở nhà đã lâu như vậy, buồn ơi là buồn."
Đường Viễn mấy ngày nay đều sẽ tới thăm Tô Nặc, biết cậu cũng không có chuyện gì. Lại thấy dáng vẻ này của cậu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dai-kiem-tien-duong-gia-hang-ngay/1831866/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.