Lạnh, lạnh đến tận xương.Tuy hôm nay có mặt trời, cũng không có mưa, nhưng gió lạnh vẫn không ngừng xuyên qua quần áo cũ kĩ mà thấm vào cơ thể nàng.Nếu chỉ là lạnh thì không sao nhưng cơn đói cồn cào trong bụng khiến Đỗ Cẩm Ninh không thể chịu được.
Buổi sáng nàng chỉ được uống nửa chén cháo bắp, ngoài ra cả 1 ngày nàng không được ăn thêm bất cứ thứ gì.Cứ như thế này nàng sẽ bị đói chết mất, có lẽ nàng sẽ trở thành 1 người xuyên việt có cái chết uất ức nhất trong lịch sử cũng nên.Đỗ Cẩm Ninh mỉm cười 1 cách trào phúng.
Nàng ngẩng đầu nhìn trời lại chỉ nhìn được thấy được mấy cành cây của cây táo.
Trên cây còn treo vài quả nhỏ chưa phát dục hoàn toàn nhưng đã khô quắt lại.
Nàng không tự giác mà nhớ tới món mứt táo trong tủ lạnh nhà nàng trước khi xuyên qua, ngọt thanh ngon miệng, gặm một miếng liền giòn tan trong miệng, càng nghĩ nàng càng cảm thương cho vận mệnh bi thảm của mình.
Cúi đầu nhìn đôi tay nhỏ nhắn ngắn cũn như một đứa trẻ mười tuổi của mình, nàng lại thở dài thật sâu."Ầm" một tiếng, cửa ngoài bị đẩy ra, một người phụ nữ khoảng 30 tuổi chạy như bay tiến vào, phía sau người phụ nữ đó còn có một tiểu cô nương khoảng 12, 13 tuổi đi theo.Người phụ nữ đó quỳ xuống bên cạnh Đỗ Cẩm Ninh, một tay đem nàng kéo vào trong lòng rồi lớn tiếng mà kêu khóc lên:"Cha, cha, Ninh nhi vẫn đang bị bệnh, sao Người lại có thể nhẫn tâm bắt nàng quỳ gối ở trên mặt đất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dai-nong-gia-hang-ngay/1821457/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.