Hồ Lưu Sơn là một hồ nhỏ bên trong Tấn Từ, một mặt núi xanh vây quanh, hồ nước trong xanh, soi bóng cảnh sơn sắc bóng cây, thanh sơn bích thủy như như dung hợp vào giữa thiên địa, cảnh đẹp như tranh vẽ.
Lan Đình khen:
- Soi bóng sơn sắc, như nằm trọn vào trong. Thảo nào gọi đây là hồ Lưu Sơn.
Tiệc rượu được bày ở ven hồ Lưu Sơn, món ăn thức uống không ít, nhưng đều thuần là thức ăn chay. Vân Nương cùng hai nha hoàn đang đứng chờ ở bên cạnh.
Sở Phong cười nói:
- Thì ra Từ Công tiểu thư ăn chay à?
Tấn tiểu thư cười nói:
- Chỉ vì mấy ngày sau thôn dân các nơi trong Tấn Dương sẽ đến Tấn Từ cầu mưa, cho nên phải trai giới, để biểu thị thành tâm. Chỉ thức ăn chay cùng rượu nhạt, xin các vị đừng chê trách.
Vừa định ngồi xuống, chợt nghe phía bên phải có người cao giọng nói:
- Chao ôi! Rốt cuộc khách quý là ai, mà phải khiến Tấn tiểu thư nhẫn tâm cự tuyệt tiếp ba người tiểu sinh thế này?
Trong tiếng nói, một vị vương tôn công tử phe phẩy quạt đi tới, hai bên còn đi theo hai tên công tử khác. Ba người đều quần áo hoa lệ, nạm vàng đeo ngọc, những đều là loại đầu dầu má phấn, phe phẩy quạt giấy, ra vẻ tiêu sái.
Vẻ chán ghét hiện rõ trong mắt Tấn tiểu thư, Lục Y từ phía sau vội vàng đi tới:
- Tiểu thư, ba vị công tử…
Tấn tiểu thư khoát tay với Lục Y khoát, cười nói:
- Thì ra là ba vị công tử Triệu, Ngụy, Hàn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dao-kinh-phong/771911/chuong-542.html