Nhìn theo bóng lưng thất hồn lạc phách của Tô Lưu Cảnh, đột nhiên Hình Hạo Xuyên chợt thấy tâm phiền ý loạn, phiền não nhíu chặt chân mày.
"Tổng giám đốc?", Lưu Thừa ở phía sau liền lên tiếng.
Hình Hạo xuyên lập tức hồi hồn, sải bước trở về thư phòng, nghiêm mặt nói: "Nói đi."
Lưu Thừa lấy ra một tập tài liệu điều tra, đưa cho Hình Hạo Xuyên nói: "Đây là tư liệu về cô Tô Lưu Cảnh mà lần trước nhờ thám tử điều tra, phát hiện. . . . . ."
Hình Hạo Xuyên phiền não nhận lấy tài liệu, lật ra xem, đến khi lật tới tờ cuối cùng, ngay cả bản thân của anh cũng phải giật mình kinh hãi: "Cái gì? !"
Lưu Thừa tựa hồ đã sớm dự liệu được phản ứng của anh, nên không có bất kỳ kinh ngạc nào.
Ném tài liệu trong tay lên trên bàn làm việc, vẻ mặt của Hình Hạo Xuyên nghiêm túc khác thường: "Phần tài liệu này có thể tin cậy bao nhiêu?"
"Là 100%.", Lưu Thừa cẩn thận đáp.
Đốt ngón tay của Hình Hạo Xuyên khẽ cong lên, nhẹ nhàng gõ lên trên mặt bàn bóng loáng, lúc nhẹ lúc nặng, nhất thời cả thư phòng chỉ còn lại tiếng "Cộc cộc cộc" với tần số không đều.
Lưu Thừa khoanh hai tay trước người, một mực cung kính nói: "Với tư cách là một trợ lý tôi muốn đề nghị một điều: Tô tiểu thư đã không còn thích hợp ở chỗ này nữa rồi, xin tổng giám đốc suy tính một chút.". Mặc dù đối với cô gái kia thật không công bằng, nhưng đây là lần đầu tiên làm trợ lý cho Tổng giám đốc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-24h-chong-a-em-khong-muon-lam-the-than/1398457/quyen-1-chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.