Đằng sau biệt thự Thủy Mặc lại có một mảnh đất trống rất rộng, có thảm cỏ, đồi núi, suối, tạo thành thế tam tài, các loại hoa cỏ dại, phong cảnh cực kỳ hấp dẫn người khác.
“Oa! Thật đẹp.” An Đình Đình không ngừng cảm thán.
Đây là lần đầu tiên cô đến sân sau, không ngờ sân sau còn lớn hơn sân trước, sân sau này càng có phẩm vị hơn.
Mặc Diệu Phong dẫn cô đến một chiếc xích đu, ấn cô ngồi lên đó, còn mình thì ở phía sau nhẹ nhàng đẩy vai vai của cô: “Đẹp chứ, mùa hè ở đây rất mát mẻ. Đêm xuống hôm nào tôi không ngủ được, em trai sẽ dẫn tôi đến đây chơi.”
Đầu óc An Đình Đình khẽ động, giả vờ không để tâm hỏi: “Anh Phong, em trai của anh buổi tối đều không ra ngoài sao?”
Tiếp xúc mấy ngày nay, An Đình Đình phát hiện Mặc Diệu Dương này hình như thật sự là loại người không gần nữ sắc.
Cô nhớ cô đã từng đọc một quyển sách, tên là “Nội Các”, nữ chính trong đó đi du học ở Nhật, bởi vì không đủ khả năng cho cuộc sống sinh hoạt, đã chọn lựa *** nhân của một người đàn ông có tiếng. Người đàn ông có tiền đó giống Mặc Diệu Dương, đều là người đàn ông không có nhân đạo. Nếu đã không có nhân đạo, tại sao còn muốn bao nuôi nữ lưu học sinh trẻ tuổi?
Đa phần là bởi vì, suy cho cùng anh là đàn ông. Có nhu cầu *** là thiên tính của đàn ông trưởng thành. Mặc
Diệu Dương đó tuy có bệnh không tiện nói, nhưng anh dù sao cũng là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323643/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.