Mặc Diệu Dương có chút không vui.
Không phải vì anh cả muốn giúp cô gọi thức ăn, mà là...
“Anh cả, ở ngoài, đừng gọi cô ấy như vậy.”
Mặc Diệu Phong nghe vậy, gật gật đầu, nói: “Ừ, em trai nói đúng. Vậy vẫn là gọi vợ đi.”
“Phụt!” Mặc Diệu Dương vừa uống ngụm nước ấm xém chút phun ra.
Mặt An Đình Đình càng thêm đỏ đến cả dái tai, cúi đầu.
“Như vậy...lúc ở ngoài, anh cứ gọi cô ấy là...Đình Đình.” Mặc Diệu Dương nói.
“Tại sao chứ?” Mặc Diệu Phong có chút nghi hoặc: “Trên tivi đều kêu như vậy mà, cô ấy là vợ anh, tại sao anh phải kêu tên cô ấy chứ?”
“...” Lời là nói vậy, lý cũng là như vậy. Nhưng...Mặc Diệu Dương suy nghĩ một lát, nói: “Đình Đình sẽ xấu hổ.”
Nghe vậy, Mặc Diệu Phong bừng tỉnh hiểu ra, quay đầu, áp lại gần phía An Đình Đình đang ngồi một chút, hỏi: “Em
thật sự xấu hổ sao?”
An Đình Đình ngượng ngùng trách anh, càng không biết nên nói gì, chỉ nhìn anh ta một cái.
Mặc Diệu Phong gật đầu: “À, anh hiểu rồi. Được rồi, sau này ở ngoài anh sẽ gọi em Đình Đình.”
An Đình Đình đương nhiên không có dị nghị, mỉm cười gật gật đầu.
Mặc Diệu Dương cũng vậy, âm thầm thở phào.
Rất nhanh, bít tết thơm phức, gan ngỗng, trứng cá muối, rượu vang đều được mang lên. Ba người bắt đầu dùng bữa.
Mặc dù An Đình Đình trước giờ chưa từng ăn đồ tây, nhưng cũng nhìn thấy lễ nghi dùng món tây trong tivi. Chỉ là, lần đầu tiên thao tác có chút xa lạ mà thôi.
Mà hai người Mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323650/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.