Tiêu Quân cảm thấy có gì đó không ổn, vội vàng đứng dậy, đỡ cô rồi nói: “Đi, tôi sẽ giúp cô ngồi xuống trước.”
Sau đó, Mạc Thanh Ninh ngồi trên chiếc ghế bên cạnh hoa viên, Tiêu Quân cúi người trước mặt cô, kiểm tra bắp chân cho cô.
“Ở đây sao?” Tiêu Quân di chuyển ở một phần phía sau của bắp chân cô.
“A, phải, phải, đau quá.” Mạc Thanh Ninh giả vờ kêu lên.
“Không sao đâu, tôi sẽ nhẹ tay.” Tiêu Quân cẩn thận xoa xoa. Thỉnh thoảng, anh nhìn lên cô: “Có ổn hơn chưa?”
Mạc Thanh Ninh lắc đầu như tiếng lục lạc.
Tiêu Quân nhíu mày: “Không được rồi, có vẻ như phải bảo một bác sĩ chuyên nghiệp đến khám. Cô ngồi đi, tôi sẽ gọi người.”
“Này... đừng.”
Mạc Thanh Ninh nghe vậy liền vội vàng ngăn cản.
Không thể để anh gọi bác sĩ, nếu cô lộ ra vẻ đau chân giả bộ, chẳng phải sẽ để lại ấn tượng xấu cho anh sao?
“Anh vừa xoa bóp rồi, bây giờ tôi cảm thấy... hình như không đau nữa.”
“Có thật không?” Tiêu Quân trợn mắt hốc mồm.
“Vâng, thực sự không còn đau nữa, thật thần kỳ nhỉ” Mạc Thanh Ninh liều mạng gật đâu.
Tiêu Quân bối rối. Anh nhìn tay mình, anh đã học công năng xoa bóp chữa đau từ khi nào vậy.
Anh ngây thơ gật đầu: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt”
Mạc Thanh Ninh gần như vui vẻ muốn chết đi sống lại chỉ bằng một đêm làm bạn. Cô hài lòng trở về phòng.
Tiêu Quân nhờ người hầu hỏi xem An Đình Đình đã ngủ chưa.
An Đình Đình không ngủ, cô đang đợi Mặc Diệu Dương trở về.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323841/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.