Mặc Diệu Dương sắc mặt bình tĩnh nhìn xe, lẳng lặng nghe.
An Đình Đình lặng lẽ đánh giá sắc mặt của anh, sắc mặt của anh vẫn bình tĩnh như trước, không có chút gợn sóng. Trong lòng thở phào một hơi, dường như mình cũng không nói sai.
Vì vậy, cô lại nói: "Em thật sự đối xử với cô ấy như một người em gái. Em gái nhà mình làm sai, cũng nên tha thứ một lần."
Mặc Diệu Dương cuối cùng cũng nói chuyện. Anh gật gật đầu, nói: "Không sai, em nghĩ giống với anh."
An Đình Đình chăm chú, nhìn người đàn ông này.
Con ngươi của người đàn ông, dưới ánh đèn rực rỡ sắc màu, tỏa ra một ánh sáng cơ trí.
"Bỏ qua chuyện cô ấy đã làm sai sang một bên không nói, đối với Thủy Sam Uyển, đối với mẹ của anh, cô ấy thật sự trả giá qua. Lúc trước anh quyết định rời đi, cũng nghĩ để cho cô ấy đi. Dù sao, cô ấy còn rất trẻ, độ tuổi tốt đẹp như thế sao có thể phí hoài ở Thủy Sam Uyển. Nhưng mà, lúc ấy cô ấy lại muốn ở lại, cũng làm cho anh có chút cảm động. Cho nên, lần này, xem như là cho cô ấy một bài học, trước ở bên trong đó nhận giáo dục, sau nửa năm lại sắp xếp đi ra."
Như thế, hẳn là tốt nhất
Dù sao Tiểu Nha tuổi còn trẻ, còn nhỏ như vậy đã ngồi tù vậy nửa đời sau của cô ấy như thế nào.
Mặc Diệu Dương lại nói: "Sau khi cô ấy đi ra, anh cũng đã sắp xếp xong xuôi. Nếu như cô ấy muốn học tập, anh sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1323861/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.