An Đình Đình nhớ rõ lúc ấy nhận khẩu súng từ tay anh, trong lòng cô còn cười thầm anh chuyện bé xé ra to. Không ngờ có ích nhanh như vậy.
Cầm súng, An Đình Đình chạy xuống tầng.
Mẹ Dung đợi người đi lên: ""Mợ hai, xảy ra chuyện gì thế?""
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng chuông báo động. Đây là một điều đặc biệt của nhà tổ nhà họ Mặc, lúc xảy ra vụ tấn công gì lớn thì sẽ có tiếng động như vậy. Điều này nhằm gửi tin đến từng phòng rằng có nguy hiểm và tự bảo vệ bản thân.
""Tạm thời chưa biết, cháu ra xem trước. Mẹ Dung, mẹ dẫn theo người nấp trong phòng, đừng đi ra ngoài.""
Mẹ Dung nào dám để An Đình Đình ra ngoài, bên ngoài nguy hiểm như vậy, tiếng súng không ngừng vang lên. Tình hình vô cùng nguy hiểm.
""Không được, mợ hai, cô không được đi, cô đừng...""
""Chú Qúy."" An Đình Đình gọi một tiếng.
""Mợ hai, tôi đây.""
""Đưa mẹ Dung vào phòng, đây là lệnh của tôi.""
""Vâng."" Chú Qúy cũng là một trong những người giúp việc của Thủy Sam Uyển, vì lớn tuổi nên An Đình Đình kính trọng ông như mẹ Dung. Ông gật đầu, rồi bèn bắt mẹ Dung vào phòng cùng với mấy người nữa.
An Đình Đình cầm súng đi ra ngoài cửa.
Ngoài cửa, mắt liếc thấy một bóng dáng to lớn vụt qua, hướng về phía sân sau của Thủy Sam Uyển đi vào.
""Ai?"" An Đình Đình khẽ gọi một tiếng, không nghĩ ngợi liền đi theo qua đó.
Bên tai vang lên ba tiếng súng liên tiếp, bóng cây ở sân sau đung đưa, khắp nơi tối đen
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1324009/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.