Phòng y tế của nhà tổ nhà họ Mặc.
Đôi mắt nhắm nghiền hơi há ra một đường nhỏ---
An Đình Đình tỉnh lại, rên rỉ một tiếng. Mẹ Dung thấy thế thì vội rót cho cô ly nước.
Một ly nước vào bụng, cảm giác miệng lưỡi khô khốc mới dịu không ít.
“Mợ hai, chúc mừng mợ!” Mẹ Dung không kìm nén được sự vui mừng trên mặt.
“Hửm? Chúc mừng tôi cái gì?” An Đình Đình lờ mờ.
Mẹ Dung vui mừng nói: “Mợ hai, mợ... mợ sắp làm mẹ rồi!”
“Mẹ Dung nói cái gì?” Cả người An Đình Đình ngây ra, chiếc ly trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất.
“Thật đó, thật đó, tuyệt đối chính xác. Vừa rồi y tá kiểm tra cho mợ, mợ thật sự mang thai rồi, chúc mừng mợ và cậu hai, đều lên chức rồi, ha ha...” Mẹ Dung nói rồi, đưa tay lau nước mắt hạnh phúc.
An Đình Đình nghe thấy tin mình mang thai.
Ngây ngốc rất lâu, tuy nhiên tâm trạng lúc này cũng rất phức tạp.
Đứa trẻ đến vào lúc này, thời gian thật sự không đúng. Quan hệ hiện nay của cô và Mặc Diệu Dương, cô sao có thể yên tâm sinh đứa trẻ này ra.
Nhưng, đây là đứa con đầu tiên của cô, cô thế nào cũng lỡ bỏ?
Cô càng thêm kiên định, một khi Mặc Diệu Dương biết cô mang thai đứa con này, chỉ có hai lựa chọn. Hoặc cưỡng ép cô phá bỏ, hoặc sinh ra, bị anh giành mất!
Làm như vậy, ngược lại không bằng phá bỏ!
Cô cắn răng, nói với mẹ Dung: “Mẹ Dung, chuyện này giúp tôi giữ bí mật.”
Mẹ Dung đang chìm đắm trong niềm vui,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1324031/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.