An Đình Đình nhìn Sơ Bát nhưng lại không khỏi nghĩ tới Tiểu Nha.
Cùng một độ tuổi như hoa như ngọc giống nhau nhưng lại có cuộc sống khác nhau.
Cô đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt của cô gái nhỏ, nói: "Em nhìn em đi, cả người toàn là mồ hôi mà còn hỏi chị có lạnh không. Em đừng để gió biển thổi cho bị cảm lạnh đấy."
Sơ Bát cười hì hì một tiếng, nói: "Cám ơn chị đã quan tâm, em không sao đâu, từ nhỏ em đã lớn lên ở bờ biển này, sức khỏe của em cũng rất tốt đó."
An Đình Đình mím môi, cười yếu ớt, hướng ánh mắt nhìn về phía xa.
Sơ Bát dựa người vào lan can, ngửa cổ lên nhìn về phía An Đình Đình, nói một câu giống y như Mặc Diệu Tuyết đã từng nói.
"Chị ơi, chị thật sự rất xinh đẹp."
"..." An Đình Đình sững sờ, sau đó khuôn mặt hơi đỏ lên, nói: "Con nhóc này."
"Em nói thật mà." Sơ Bát cho rằng cô không tin lời mình nói nên vội vàng giải thích, ngay sau đó, cô nhóc lại nói: "Người phụ nữ đẹp như chị chính là nữ thần ở trong lòng bọn em."
An Đình Đình cứng họng không nói được gì! Chỉ có thể giả vờ tức giận trừng mắt với cô nhóc một cái.
Sơ Bát gật gù đắc ý nói: "Dù sao người ở đây đều nói chị là nữ thần, chỉ có chị mới có thể xứng được với anh Vân."
An Đình Đình bất đắc dĩ!
Sơ Bát cũng chỉ là một cô gái mới lớn, tâm tư đơn thuần, lập tức nói như máy hát.
"Chị ơi, trong lòng em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-bi-chiem-doat/1324082/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.