“Mẹ, nếu như lúc đầu mẹ đã đồng ý với bố, đồng ý với người phụ nữ đó rồi thì phải làm được, dù Khanh Khanh không phải là con đẻ của mẹ nhưng trong lòng con bé vẫn luôn coi mẹ là mẹ ruột, tại sao mẹ lại có thể đối đãi với con gái ruột của mình như thế được? Mẹ, con gái lấy chồng quan trọng lắm, kết hôn là hạnh phúc cả đời, sao mẹ có thể… có thể đối đãi với Khanh Khanh như vậy?”
Thẩm Hạo Trự bước về phía trước ôm lấy mẹ, vừa cảm thấy bất công cho Khanh Khanh vừa cảm thấy ấm ức cho mẹ mình, nếu như năm đó mẹ đã đồng ý, đã chấp nhận Khanh Khanh rồi thì tại sao không thể đối xử tốt với con bé.
“Khanh Khanh, con đi đâu vậy, bố đã bàn với mẹ con rồi, hôn lễ ngày hôm nay đã được hủy bỏ rồi.” Vừa xử lý xong chuyện hôn lễ ngày hôm nay, ông Thẩm về nhà thấy Khanh Khanh đứng ngoài cửa liền vội vàng giải thích.
“Khanh Khanh, con đi đâu thế?”
Mẹ và anh trai trong phòng khách nghe thấy tiếng động bên ngoài đều ngạc nhiên quay lại.
“Mẹ, vừa nãy mẹ và anh nói gì thế? Con… con không phải con của bố mẹ ư?” Giọng Khanh Khanh run rẩy, sao cô lại có thể không phải là con của mẹ được chứ, rất nhiều người đếu nói rằng cô và mẹ rất giống nhau mà. Sao lại có thể như thế được chứ?
“Khanh Khanh, con nói cái gì?” ông Thẩm đi vào sau cũng nhìn Thẩm Khanh Khanh với vẻ kinh ngạc, sau đó quay sang nhìn vợ và con trai đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-chan-nan-gap-tinh-yeu-dich-thuc/2514341/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.