Editor: Mẹ Bầu
Hàm Hàm mặt trắng, trực tiếp phát cáu: "Anh thúi lắm!" Những lời này, trừ phi cô đần độn thì mới có thể nói với anh như vậy. Cho dù cô có uống say rồi, khẳng định cũng sẽ không thể nói ra những lời này được. Cô chỉ sẽ nói, La Vĩ Khôn anh là đồ vô lại, anh cút đi, tôi hận anh! Tuyệt đối sẽ không nói yêu lời yêu đối với anh được!
Không đúng, ngày hôm qua cô và đồng nghiệp ở cùng với nhau, làm sao có thể cùng anh làm với nhau được, "Anh đã theo dõi tôi?"
"Đúng dịp mà thôi! Anh ở trong quán KTV cùng với khách." Nhưng thật ra là đã có người mật báo với anh. Hơn nữa, ban đêm ngày hôm qua, anh cũng không hề làm cái gì với cô. @MeBau*diendan@leequyddonn@ Bất quá anh chính là không nói cho cô, khiến làm cho cô hiểu lầm.
"Bản thân tôi tự ăn." Hàm Hàm nói xong, cướp cái thìa ở trong tay anh, bản thân cầm bát lên, chỉ hai ba miếng là ăn xong rồi, "Tôi đã ăn xong rồi, quần áo của tôi đâu, đưa cho tôi."
La Vĩ Khôn đứng dậy tìm một chiếc T-shirt của anh ném cho cô. Cô nhìn thấy là chiếc T-shirt nam của anh, thì không khỏi nổi giận: "Tôi nói là muốn quần áo của tôi. Quần áo của anh Dieendaanleequuydonn tôi làm sao mặc đi ra ngoài được"
" Quần áo của em anh đã ném đi giúp em rồi, đã bị uế tạp. Trước em mặc cái này hoặc là để trần truồng, tự mình em lựa chọn."
Hàm Hàm không chịu mặc, lôi chăn khóc òa lên, thật giống như bị ức hiếp Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-cua-trung-ta/1617488/chuong-125-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.