Tôi chậm rãi bước vào lớp, lập tức mọi ánh mắt đổ dồn về phía tôi làm cho tôi có phần khó chịu. Tôi nhăn mặt một cái rồi ngay tức khắc lấy lại phong độ lúc ban đầu.
Tôi quay người nhìn xuống dưới lớp. Những nụ cười giễu cợt, những ánh mắt khinh bỉ, những lời bàn tán xì xầm bắt đầu vang lên và tôi chính là đề tài của mọi lời bàn tán, tôi biết chắc rằng…những lời bàn tán đó sẽ không phải nói tốt về tôi.
_Em giới thiệu về mình cho các bạn biết đi.
Giọng bà cô dõng dạc vang lên kéo tôi ra khỏi cái đống suy nghĩ trong đầu và những lời bàn tán của mọi người.
_À…Ừm…mình…tên Hoàng Thiên Thanh…mong các bạn giúp đỡ. – Tôi lắp bắp như em bé vừa biết nói.
Haizzz Thiên Thanh ơi là Thiên Thanh…hôm nay mày bị làm sao vậy ? Cái bản tính không sợ trời, không sợ đất của mày nay bay biến đi đâu mất rồi hả ?
_Con nhỏ đó sinh ra từ cái xó xỉnh nào thế ?, sao lại xấu vậy ? – Giọng chanh chua của một nữ sinh vang lên.
_Ờ! Xấu kinh…nếu không giới thiệu thì tao cũng không nghĩ nó là con người…haha. – Nữ sinh khác mỉa mai.
_Haha…bây giờ con Ánh Tuyết có bạn rồi nha. – Một nữ sinh khác khinh khỉnh nói.
_Phải đó, phải đó…xấu như nhau đúng là trời sinh một cặp…haha. – Nữ sinh khác hưởng ứng.
_...
_...
_...
Những lời bán tán xôn xao vang lên không ngừng làm tôi giận đến tía tai đỏ mặt, nhưng tôi không biết làm gì hơn là im lặng nhẫn nhịn vì tôi không muốn ngay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-dang-yeu/244803/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.