Hơi thở nam tính mang theo mùi xạ hương mãnh liệt x khiến Đoan Mộc Mộc như hôn mê, nhịp tim cũng đạt tới cực điểm, cảm giác nếu lâu hơn một giây nữa, trái tim cô sẽ bể ra.
"Anh...Anh muốn làm gì?" Mặc dù biết rõ anh muốn làm gì, nhưng vẫn không nhịn được hỏi ra, níu chặt ga giường phía dưới, gầy yếu mảnh mai là vũ khí chống đỡ duy nhất của Đoan Mộc Mộc bây giờ.
Lãnh An Thần giống như nghe thấy một chuyện cười, bèn nở nụ cười tà mị, "Bà xã yêu dấu, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta, cô nói tôi muốn làm gì?"
Ngón tay của anh nhẹ nhàng lướt qua làn da mịn màng của cô, qua chóp mũi, qua môi, cuối cùng hướng xuống trước ngực cô, Đoan Mộc Mộc còn chưa kịp phản ứng, liền nghe “xoạt” một tiếng, chiếc áo cưới sang trọng đã bị anh xé thành hai nửa.
"A ——" Đoan Mộc Mộc hét lên.
"Kêu to lên! " Khuôn mặt của Lãnh An Thần đã dán chặt vào cô, hơi thở lạnh lẽo dường như có thể khiến người ta đông cứng, nhưng giờ phút này rõ ràng anh đang cười: "Bà xã yêu dấu, tốt nhất cô nên kêu to nhất có thể, bởi vì….. " đôi môi mỏng nhếch lên: "Bây giờ bên ngoài có người đang nghe."
Đang nghe?
Nhất thời, Đoan Mộc Mộc gắt gao cắn chặt môi, không dám lên tiếng nữa, quan sát dáng vẻ của cô, Lãnh An Thần lắc đầu một cái: "Tôi sẽ khiến cô phải kêu lên."
Mấy chữ này, anh nói với vẻ cắn răng nghiến lợi, sức lực này giống như hận không thể cắn nát được
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-nho-bi-gat-cuoi-cua-tong-giam-doc/358424/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.