“Vợ… Vợ của Từ tổng á?” Gã họ Đoàn lập tức tái mặt, lắp bắp hỏi lại.
Anh nghĩ cô gái này cũng chỉ là hạng phụ nữ thấp hèn, làm tình nhân đi theo Từ Ngưng Viên thôi nên khi nãy mới dám lớn mật như vậy.
Nếu mà là vợ của Từ Ngưng Viên thì…
“Tôi không ngờ anh Đoàn đây lại có hứng thú với vợ của tôi đấy.”
Từ Ngưng Viên cười nhạt rồi nói.
Bàn tay đặt trên eo của Phù Dung càng dùng thêm sức, ánh mắt cũng trở nên giận dữ hơn.
“Không dám.
Không dám.”
Gã họ Đoàn bị biểu cảm của Từ Ngưng Viên làm cho sợ hãi, hắn ta vội vàng nói sau đó cong đuôi chạy mất.
“Xin lỗi, tôi có việc.
Lúc khác lại nói chuyện tiếp nhé.”
“Hắc hắc.”
Phù Dung ở trong lòng của Từ Ngưng Viên, nhìn thấy bộ dáng lúng túng bỏ chạy của hắn ta thì cảm thấy vui vẻ, cười lên hai tiếng.
Gương mặt của Từ Ngưng Viên lập tức đen hơn:
“Cười cái gì mà cười.”
Phù Dung hơi rụt người vì tiếng mắng của Từ Ngưng Viên.
Cô tựa vào ngực của Từ Ngưng Viên, có thể nghe thấy được tiếng tim đập của anh ta một cách rõ ràng.
Trong đầu lại vang lên câu nói: “Cô ấy là vợ tôi.”
Phù Dung cảm thấy có chút hoảng hốt, tim đập nhanh hơn.
Cô vội vàng muốn đẩy Từ Ngưng Viên ra, muốn tránh xa khỏi người đàn ông này.
Từ Ngưng Viên thấy Phù Dung ngọ nguậy muốn trốn đi thì lập tức càng ôm chặt lấy người cô hơn.
“Còn muốn đi đâu nữa hả? Quậy nhiêu đó chưa đủ à?”
“Anh…”
“Đi về.”
Từ Ngưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-the-than-hoa-phu-dung/1763300/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.