Vân Phi Tuyết đem một bản tấu chương giao cho hắn nói: “Để cho ba người bọn họ xem thứ này, sau đó viết ý kiến cùng với giải thích của bản thân ở phía sau, xem ai có thể nghĩ biện pháp hữu dụng, người đó chính là Trạng Nguyên, có đôi khi đầy bụng tài hoa cũng là không đủ, làm quan là xem năng lực làm việc, không phải là bề ngoài chỉn chu.”
Con ngươi đen thâm thúy của Tiêu Nam Hiên nheo lại, mâu quang sắc bén nhìn nàng chằm chằm, không thể phủ nhận biện pháp này của nàng là nhất cử lưỡng tiện, vì triều đình là tuyển nhân tài có thực tài, có năng lực giải quyết vấn đề thực tế này, nàng quả nhiên đủ thông minh, chính là nàng càng thông minh, sẽ làm cho hắn càng hoài nghi. “Tốt lắm, ta đã thay ngươi giải quyết rồi, ta đi đây.” Vân Phi Tuyết đứng dậy muốn rời đi, ai ngờ tay lập tức bị hắn giữ chặt, thân mình duyên dáng xoay tròn một vòng, té vào trong lòng hắn. “Vương phi thay bổn vương dễ dàng giải quyết vấn đề khó như vậy, bổn vương có phải hay không nên thưởng cho ngươi?” Tiêu Nam Hiên đem nàng giam cầm trong ngực, ái muội hỏi bên tai nàng. Hơi thở ấm nóng ở bên tai nàng chậm rãi thở ra, nàng chỉ cảm thấy một dòng nước ấm trong nháy mắt chảy qua thân thể, nàng không để tâm hoảng ý loạn, mà là trong nháy mắt trở nên cảnh giác, hắn khác thường quá, theo dõi hắn một hồi lâu mới hỏi: “Ngươi thật sự muốn thưởng cho ta?” Vậy nàng có thể yêu cầu hắn thảTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-dau-thu-muoi-cua-quy-vuong/789692/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.