Vi Đông Dĩnh và Đường Lỗi Phong ngủ sớm nên cũng dậy sớm. Sáng chủ nhật, hai người đã dậy từ hơn 7 giờ, rón rén vào nhà vệ sinh rửa mặt để không làm ồn.
Vi Đông Dĩnh nấu bữa sáng xong ăn cùng chồng, sau đó hai người ra ghế sofa xem TV.
TV ở phòng mới không có kênh truyền hình trực tiếp, phải mở ứng dụng lên để chọn. Đường Lỗi Phong đeo kính lão, cầm điều khiển từ xa mày mò nửa ngày mới tìm được mấy chương trình nổi bật. Nhưng mấy show truyền hình và phim ảnh kia ông chẳng hứng thú mấy, chỉ muốn xem kênh tin tức của CCTV.
Cuối cùng, hai vợ chồng chọn đại một bộ phim kháng chiến để coi, xem mãi đến hơn 9 giờ, Đường Lỗi Phong mới hỏi:
– Hai đứa nó sao còn chưa dậy nhỉ?
Vi Đông Dĩnh nói nhỏ:
– Suỵt… Tiểu Khắc đêm qua 2 giờ còn đang làm việc đấy, nó vất vả lắm. Một tuần chỉ được nghỉ mỗi hôm nay, cứ để nó ngủ thêm chút nữa.
Ngồi thêm một lúc, thấy trời nắng đẹp, Vi Đông Dĩnh ngó ra cửa sổ rồi hỏi chồng:
– Anh Đường à, khu này cảnh quan cũng ổn, hôm nay thời tiết đẹp, em đưa anh xuống đi dạo một vòng nha? Mệt thì mình ngồi đâu đó nghỉ chút, sao nào?
Đường Lỗi Phong gật đầu:
– Ừ, có thang máy mà, đi được.
Vi Đông Dĩnh dìu chồng ra cửa, vừa đóng cửa lại cả hai chợt nhìn cái khóa vân tay rồi cùng nghĩ: mình không có chìa khóa, hai đứa nhỏ thì còn đang ngủ, lát nữa làm sao vào nhà đây?
Đường Lỗi Phong ngẩn người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-duong-da-ket-hon-chua-sinh-con/2784743/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.