"Trịnh Lâm nhún vai:
"- Em thấy tối qua các anh phản ứng hơi quá, giống như gái mới lớn lần đầu mọc mụn ý. Thật sự đến tuổi này rồi thì yêu đương cũng là chuyện dễ hiểu, Khiết Du nó....
"
Giọng Trịnh Sơn chậm rãi bay đến:
"- Chú có tin tôi cho chú điểm tâm bằng giấy vệ sinh không?
"
Trịnh Lâm hãi hùng cụp mông chạy thẳng lên lầu, để lại phía sau một vạt khói hết sức nghệ thuật...
"
( Lời tác giả: Chương này có thể mọi người sẽ thấy hơn lan man, nhưng đó chính là khởi đầu cho trận chiến ác liệt của nữ chính và nam chính, vậy nên, có gì không vừa ý thì cứ từ từ nhận xét ha. ^^)
o.0.o
Rốt cuộc, tối hôm đó, tôi gặp ác mộng. = =
Nhân vật chính của cơn ác mộng này, đương nhiên là anh thiếu gia cà chớn vô địch họ Mai nào đó.
Trong giấc mơ, tôi thấy hắn làm nhiều trò rất biến thái, mà nếu kể lại ở đây chắc chắn quý vị độc giả không phun thì cũng nghẹn, vậy nên, chỗ này xin tỉnh lược~~~
Nhưng vấn đề chính ở đây là, sáng nay, khi tỉnh dậy, tôi phát hiện ra mình chưa học bài!!!!!!!!
Sau khi xem cái topic láo xược chết bầm đó xong, hình như tối qua tôi đã bị ba lão anh ma chê quỷ hờn hỏi cung như điên... Hỏi tới khi trăng núp vào bầu trời đầy sao, hỏi cho đến khi mắt tôi bắt đầu díp lại....
Hôm nay!
Kiểm tra rồi!
Tôi vò đầu bứt tai!!!!!
Trên đời này còn đạo lý hay không???
Ô ô ô tuyệt vọng quá, làm sao đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-em-nham-giuong-roi/1955798/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.