Chương 53: “Honey”Giang Tuần nhìn ảnh, gối lên cánh tay nhìn Triệu Thương Thương, khẽ nhếch môi cười nhạt: “Đúng là khiến người ta nhớ nhung. ”Được. ==================Thẩm Vân Phi ngẩng đầu nhìn cậu, ngạc nhiên hỏi: “Xin hỏi cậu tìm tôi sao? Kỳ nghỉ sau khi trở về từ Thuần Cổ, cảm giác lớn nhất của người nhà họ Triệu chính là bạn học Tiểu Triệu đột nhiên thông suốt, chăm chỉ học hành hơn. Mặc dù không đến mức treo xà đâm đùi nhưng nếu so với trước đó thì giống như đã biến thành người khác.”Có một chút. Bức ảnh “Đại học Y học cổ truyền Bán Giang” mà cô dán trên tường được lấy từ Internet, bên cạnh vẽ một hình “một người đang múa bút thành văn”.Lúc đầu chuyện này không liên quan gì đến lớp 12/9, vì học sinh trao đổi chỉ đến khối 11, có điều trong đó có một học sinh trao đổi tên Fay, là người Mỹ gốc Hoa, đời thứ ba nhà cô ấy có quan hệ họ hàng xa với Dương San. Cô nhờ Giang Tuần viết chữ lên quạt.” Cậu hỏi. Hai người đã suy nghĩ rất lâu nên viết gì mới tốt.Chương 53: “Honey” Triệu Thương Thương chống cằm suy nghĩ, nhớ đến câu đã từng nổi tiếng trên mạng: “Càn khôn chưa định, bạn và tôi đều là những chú ngựa ô.”Lời tác giả: Vừa ngông cuồng vừa nhiệt huyết.Đã lâu rồi Triệu Thương Thương không nghe thấy cái tên Trương Đán, đột nhiên nhắc đến, trong trí nhớ của cô chỉ còn một bóng dáng mơ hồ, xa xôi. “Câu này đi.” Cô nói.” Cậu đồng ý. Giang Tuần viết cho cô rồi đóng con dấu riêng của cậu.” Triệu Thương Thương rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-bat-gio-lan-vu-lam/1733017/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.