🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 

Chương 31: “Tôi mắc chứng sợ sân khấu, nếu đi với bạn tốt thì tôi sẽ thoải mái hơn.”Nhân lúc giáo viên đã đi, cô nhỏ giọng hỏi Giang Tuần: “Lại làm phiền cậu nhặt giày còn liên lụy cậu bị phạt đứng, trưa tôi mời cậu ăn cơm nhé.

Dương San vừa đi vừa nói gì đó với Giang Tuần.

==========” Du Mân nói, “Không chỉ mình tôi thấy mà cả khối 11 đều thấy rồi.

Triệu Thương Thương thêm vài hạt đười ươi vào ly giữ nhiệt, sau khi ngâm trong nước, phần thịt bên trong sẽ nở ra.Ông ấy biết Giang Tuần, ấn tượng sâu sắc với học sinh mới chuyển đến này, đi tới hỏi thăm tình huống của hai người.

Cô vừa nghe Thư Tiểu Tri nói chuyện, vừa quan sát bên trong ly giữ nhiệt.”Tôi muốn ăn buffet ở tầng ba.

Chờ Thư Tiểu Tri nói xong cô mới nói: “Giang Tuần không giỏi ca hát nhảy múa.”Cô ngồi xổm trên mặt đất ngón tay quấn quanh dây giày thắt nơ bướm, cô không phát hiện ra Giang Tuần điềm tĩnh cụp mắt nhìn cô, trong mắt ẩn chứa nụ cười khó đoán.

“Không phải.” Thư Tiểu Tri vội vàng xua tay nói, “Không cần cậu ấy hát nhảy.””

Lần này họ lên kế hoạch cho hai tiết mục, phải chuẩn bị cho hai.” Triệu Thương Thương hỏi.

Một tiết mục là hợp xướng, tương đối quy củ.”Có mang.

Một tiết mục khác là kết hợp tiểu phẩm với trình diễn trang phục cổ trang, khá mới lạ, khả năng vượt qua vòng sơ tuyển của trường sẽ cao hơn.Khắp nơi đều là người, không thể nhìn rõ được.

“Trình diễn trang phục cổ trang cần nam nữ phối hợp, tám nam và tám nữ…”” Giang Tuần gọi cô.

Tỉ lệ nam nữ của lớp học mất cân bằng nghiêm trọng, không có nhiều nam.Giang Tuần đứng sau lưng cô, ngăn cản toàn bộ ánh mắt, nói: “Đừng vội.

Hơn nữa lên sân khấu biểu diễn phải chọn người chân dài, đẹp trai xinh gái, Giang Tuần là mục tiêu số một.Càng sốt ruột, thời gian mang giày càng lâu.

“Đến lúc đó chỉ cần lên sân khấu trình diễn vài phút là được.” Thư Tiểu Tri nói, “Việc tập luyện cũng sẽ không chiếm nhiều thời gian của cậu ấy.”Triệu Thương Thương mang tất chạy tới,

“Cậu nói những chuyện này với cậu ấy chưa?” Triệu Thương Thương hỏi.Triệu Thương Thương thêm vài hạt đười ươi vào ly giữ nhiệt, sau khi ngâm trong

 

nước, phần thịt bên trong sẽ nở ra.

“Đã nói rồi.”Triệu Thương Thương mất tập trung, hai chân trái phải loạn tiết tấu, bị bạn học phía sau giẫm rơi giày.

Trước khi đi tìm Giang Tuần, Thư Tiểu Tri có chút lo lắng và rung động khó tả. Cô ấy và cậu học sinh chuyển trường được nhiều người chú ý này trước đây chưa từng có bất kỳ mối liên hệ nào, chỉ lặng lẽ quan sát từ xa, thường xuyên nghe thấy tên của cậu trong đám đông cùng với những lời đồn nửa thật nửa giả về cậu. Sự xấu hổ đã tăng thêm một bậc.

Mỗi lần đi ngang qua chỗ ngồi của cậu ở hàng cuối lớp, bước chân cố tình chậm lại không che giấu được nhịp tim rộn ràng trong lồng ngực.”Có thể là tôi nói với cậu ấy không rõ ràng, tham gia trình diễn có rất nhiều chỗ tốt, có lẽ cậu nói thêm thì cậu ấy sẽ đồng ý đó.

Thư Tiểu Tri quen biết nhiều, duyên với các bạn nam không tệ, có thể thoải mái cười giỡn chứ chưa từng rụt rè thế này.Chủ nhiệm khối nhìn thấy hai người bị phạt đứng.

Cô ấy đi tìm cậu nói về chuyện tiết mục, lúc đứng trước mặt cậu, cô ấy còn cảm thấy xác suất thành công còn chưa được năm mươi phần trăm, nhưng cô vẫn hi vọng.”

Nhưng không ngờ cậu từ chối vô cùng dứt khoát.Một con cá ướp muối như cô thì có gì để thuyết phục người khác chứ.

“Có thể là tôi nói với cậu ấy không rõ ràng, tham gia trình diễn có rất nhiều chỗ tốt, có lẽ cậu nói thêm thì cậu ấy sẽ đồng ý đó.” Thư Tiểu Tri vô cùng mong đợi nhìn Triệu Thương Thương.”

“Cậu ấy nói không muốn tham gia có lẽ là thật sự không muốn.””Đã nói rồi.

Triệu Thương Thương không muốn xen vào, “Tôi nói cũng không có tác dụng gì.””

“Đây là tiết mục chung của cả lớp chứ không phải chuyện của một mình tôi, chúng ta là một tập thể, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.” Sắc mặt Thư Tiểu Tri không tốt, “Tôi cần sự phối hợp của mọi người.”Bên cầu Chu Tước, nàng gặp một thư sinh yếu ớt, đang bày bán thuốc thảo dược để phụ giúp gia đình.

Triệu Thương Thương gật gât đầu, “Tôi hiểu tôi hiểu, cậu tự đi nói với cậu ấy y vậy đi.””

“…””Cậu có mang ảnh lúc nhỏ đến không?

Thư Tiểu Tri bị từ chối khéo.Nhưng không ngờ cậu từ chối vô cùng dứt khoát.

–Triệu Thương Thương nhịn không được nhéo eo cậu cách một lớp áo, “Không được làm người ta tò mò như thế chứ!

 

Triệu Thương Thương về chỗ ngồi, cô đổ nước nóng ra từ ly giữ nhiệt rồi thổi thổi.”Thế nào, lúc nhỏ tôi có đáng yêu không?

Nhớ ra gì đó, cô lấy sách ngữ văn trong cặp ra, mở trang giữa, bên trong có kẹp một tấm hình.”Đến lúc đó chỉ cần lên sân khấu trình diễn vài phút là được.

Giang Tuần bước tới từ cửa lớp, Triệu Thương Thương ngoắc ngón tay với cậu. “Cậu có mang ảnh lúc nhỏ đến không?””Thương Thương, cậu thấy thế nào?

“Có mang.” Giang Tuần nói.”Cậu không nói với tôi.

“Nào, trao đổi đi.”Giang Tuần nhận lấy bức ảnh cũ đã được ép nhựa và giữ nguyên vẹn.

Giang Tuần bị bức ảnh trong tay cô hấp dẫn ánh mắt, “Tôi xem thử trước.”” Giang Tuần nói, “Bên trong thẻ còn tiền không?

“Cậu còn muốn kiểm hàng à?”Không phải giáo viên nào cũng nói đạo lý nên gặp được tình huống này Triệu Thương Thương thức thời ngậm miệng.

Giang Tuần cười, Triệu Thương Thương trực tiếp đưa bức ảnh tối qua mình đã cẩn thận lựa chọn cho cậu, “Được thôi, đúng là nên kiểm hàng, dù sao chúng ta cũng đang bàn một vụ làm ăn lớn trị giá năm trăm triệu mà.”Triệu Thương Thương: “Tôi biết ngay mà.

“Giá cao như vậy?”

“Tôi có thể không đáng giá nhưng giá trị của cậu chắc chắn rất cao.””Tôi đồng ý với cô Dương rồi.

Giang Tuần nhận lấy bức ảnh cũ đã được ép nhựa và giữ nguyên vẹn.Thư Tiểu Tri bị từ chối khéo.

Bối cảnh có lẽ là sân chơi dành cho trẻ em, nền xi măng ngoài trời, lan can xung quanh được phủ đầy những tán dương xỉ lá rộng và dây leo tường vi rực rỡ.” Du Mân nói với Giang Tuần, “Anh em, trưởng câu lạc bộ tôi chưa từ bỏ, nhờ tôi hỏi cậu lần nữa, cậu có muốn gia nhập câu lạc bộ của bọn tôi không?

Chính giữa bức ảnh là một đứa trẻ đang ngồi trên chiếc xe điện đụng, tóc ngắn, hai má ửng hồng đối xứng trên khuôn mặt mũm mĩm.”Không thành vấn đề.

Không biết hai má là do phơi nắng hay bị người lớn nựng mà đỏ lên.Cậu ấy chen vào giữa Triệu Thương Thương và Giang Tuần, ôm lấy vai hai người, “Hai người khá xứng đôi đó, đứng trên khán đài như một cặp trời sinh.

Đôi mắt to tròn như hai quả nho, vô cùng linh động.Giang Tuần cười, Triệu Thương Thương trực tiếp đưa bức ảnh tối qua mình đã cẩn thận lựa chọn cho cậu, “Được thôi, đúng là nên kiểm hàng, dù sao chúng ta cũng đang bàn một vụ làm ăn lớn trị giá năm trăm triệu mà.

“Thế nào, lúc nhỏ tôi có đáng yêu không?” Triệu Thương Thương nói.Triệu Thương Thương dù sao cũng hơi kinh ngạc.

 

Giang Tuần thành thật gật đầu, “Đáng yêu.””Giày của ai…

“Coi như cậu có mắt nhìn.”Những bạn của lớp 10 và lớp 11 sắp chạy đến đều nhìn cô rồi bật cười.

Hai người đã trao đổi ảnh xong, hoàn thành vụ làm ăn này.”Hả?

–Cô ấy và cậu học sinh chuyển trường được nhiều người chú ý này trước đây chưa từng có bất kỳ mối liên hệ nào, chỉ lặng lẽ quan sát từ xa, thường xuyên nghe thấy tên của cậu trong đám đông cùng với những lời đồn nửa thật nửa giả về cậu.

Sau tiết hai sẽ đến thời gian chạy bộ.Giang Tuần vẫn không đổi ý, “Tôi không hứng thú lắm.

Học sinh trong lớp ùa ra ngoài, hướng về phía bãi tập lớn để tập hợp.Triệu Thương Thương: “Cậu để tôi suy nghĩ chút đã.

Phía trước quá đông người nên Triệu Thương Thương đi vệ sinh xong mới xuống lầu thì nhìn thấy Giang Tuần đi theo Dương San vào phòng giáo viên.”Tôi muốn làm nữ hiệp.

Dương San vừa đi vừa nói gì đó với Giang Tuần.”

Triệu Thương Thương nhìn bọn họ từ xa, cô bị biển người đẩy về phía trước. Đến điểm tập hợp, cô khó khăn tìm được hàng của lớp mình, suýt nữa đã chạy qua lớp khác.”

Ủy viên thể dục bắt đầu đếm sỉ số rồi báo lại cho hội học sinh.Cô ấy đi tìm cậu nói về chuyện tiết mục, lúc đứng trước mặt cậu, cô ấy còn cảm thấy xác suất thành công còn chưa được năm mươi phần trăm, nhưng cô vẫn hi vọng.

Triệu Thương Thương nhìn về phía sau, cuối hàng nam có một chỗ trống vô cùng rõ ràng, Giang Tuần vẫn chưa quay lại.Cuối cùng khi nghe nói mình có thể tự mình lựa chọn quần áo, chỉ cần mang phong cách xưa là được, những thứ khác không có hạn chế, Triệu Thương Thương mới có chút hứng thú.

Chủ nhiệm khối cầm micro nói mấy câu, sau đó buổi chạy bộ bắt đầu.”

Mỗi khối có đường chạy khác nhau, khối 11 được phân đến sân điền kinh, chạy quanh đường chạy, mỗi khi chạy qua khán đài phải hô khẩu hiệu lớp một lần.

==========

Triệu Thương Thương mất tập trung, hai chân trái phải loạn tiết tấu, bị bạn học phía sau giẫm rơi giày.”

Hàng ngũ hình lập phương tiếp tục chạy về phía trước, Triệu Thương Thương đứng giữa không thể dừng lại nhặt giày, sẽ ảnh hưởng đến đội hình.”

Cô đành phải tách khỏi hàng ngũ, đợi lớp mình chạy qua mới có thể nhặt giày. Đừng có nhắc đi nhắc lại cái cảnh xấu hổ đó của cô nữa,

 

Triệu Thương Thương đau lòng nhìn giày của mình bị các bạn ở hàng ba, hàng bốn, hàng năm,… giẫm lên, có người không chú ý nên vấp phải.Ngày thường mặc áo vải thô trắng, ban đêm lại khoác áo gấm đen.

“Giày của ai…”Chương 31: “Tôi mắc chứng sợ sân khấu, nếu đi với bạn tốt thì tôi sẽ thoải mái hơn.

Cô đứng một bên, nổi bật giữa đám đông.”

Những bạn của lớp 10 và lớp 11 sắp chạy đến đều nhìn cô rồi bật cười.” Thư Tiểu Tri vội vàng xua tay nói, “Không cần cậu ấy hát nhảy.

Triệu Thương Thương chờ những bạn nam ở hàng cuối chạy qua, cô vừa định chạy đến nhặt giàu thì có người đã nhanh hơn một bước nhặt giày cô lên.Giang Tuần cúi đầu nhìn đường, vừa đi vừa nói: “Chuyện sắp xếp tiết mục trong lễ hội nghệ thuật.

“Thương Thương mau qua đây.” Giang Tuần gọi cô.”

Triệu Thương Thương mang tất chạy tới,Ủy viên thể dục bắt đầu đếm sỉ số rồi báo lại cho hội học sinh.

Hai người lùi qua bên cạnh, Triệu Thương Thương ngồi xuống đi giày, tháo dây giày nhanh chóng xỏ chân vào rồi buộc dây giày lại.Thư sinh ban ngày bán thuốc, ban đêm giết người.

Cô quay lưng về phía đường chạy, luống cuống tay chân.Phía trước quá đông người nên Triệu Thương Thương đi vệ sinh xong mới xuống lầu thì nhìn thấy Giang Tuần đi theo Dương San vào phòng giáo viên.

Giang Tuần đứng sau lưng cô, ngăn cản toàn bộ ánh mắt, nói: “Đừng vội.”Gần như là trung tâm của sân điền kinh, vị trí được chú ý nhất.

“Xấu hổ chết mất.” Triệu Thương Thương nhỏ giọng thầm thì, “Mất mặt quá đi.” ” Giang Tuần nói.

Cô ngồi xổm trên mặt đất ngón tay quấn quanh dây giày thắt nơ bướm, cô không phát hiện ra Giang Tuần điềm tĩnh cụp mắt nhìn cô, trong mắt ẩn chứa nụ cười khó đoán.”

Càng sốt ruột, thời gian mang giày càng lâu.”

Đến lúc Triệu Thương Thương đứng dậy thì không biết hàng ngũ của lớp 9 đã chạy tới đâu rồi. Khắp nơi đều là người, không thể nhìn rõ được.Triệu Thương Thương nhìn bọn họ từ xa, cô bị biển người đẩy về phía trước.

“Hai bạn kia có chuyện gì thế?””Không phải.

Hai người đứng trên bãi tập vẫn chưa kịp đi, bị một giáo viên nhìn rất nghiêm khắc bắt được.”

Triệu Thương Thương giải thích mình bị rơi một chiếc giày, người kia nói cô vô tổ chức, vô kỷ luật nên làm khó cô. Không phải giáo viên nào cũng nói đạo lý

 

nên gặp được tình huống này Triệu Thương Thương thức thời ngậm miệng. Giang Tuần bước tới từ cửa lớp, Triệu Thương Thương ngoắc ngón tay với cậu.

Hai người bị gọi lên khán đài phạt đứng.Hai người đã trao đổi ảnh xong, hoàn thành vụ làm ăn này.

Gần như là trung tâm của sân điền kinh, vị trí được chú ý nhất.”Thư Tiểu Tri tìm tôi, nhờ tôi nói với cậu, có lẽ cậu ta không có cách nào nên đành phải nói với Dương San.

Sự xấu hổ đã tăng thêm một bậc.” Thư Tiểu Tri nói, “Việc tập luyện cũng sẽ không chiếm nhiều thời gian của cậu ấy.

Đứng một mình sẽ hơi lúng túng, nhưng đứng hai người thì không có gì phải sợ. ”Cậu còn muốn kiểm hàng à?

Triệu Thương Thương dần thản nhiên, nhìn trộm Giang Tuần thì thấy cậu vô cùng bình tĩnh, không hề mất tự nhiên, Triệu Thương Thương thầm nghĩ, không hổ là người đã trải qua sóng to gió lớn.”

Nhân lúc giáo viên đã đi, cô nhỏ giọng hỏi Giang Tuần: “Lại làm phiền cậu nhặt giày còn liên lụy cậu bị phạt đứng, trưa tôi mời cậu ăn cơm nhé.””

“Được.” Giang Tuần nói, “Bên trong thẻ còn tiền không?””

Hai người nhìn về phía trước, chỉ có miệng đang dao động với biên độ nhỏ.- “Sao cậu cứ lo trong thẻ tôi không đủ tiền thế, vẫn đủ tiền để mời cậu.””Được.

“Tôi muốn ăn buffet ở tầng ba.”Chờ Thư Tiểu Tri nói xong cô mới nói: “Giang Tuần không giỏi ca hát nhảy múa.

“Không thành vấn đề.”Triệu Thương Thương dần thản nhiên, nhìn trộm Giang Tuần thì thấy cậu vô cùng bình tĩnh, không hề mất tự nhiên, Triệu Thương Thương thầm nghĩ, không hổ là người đã trải qua sóng to gió lớn.

Buổi chạy bộ kết thúc, các hàng ngũ giải tán.Cô quay lưng về phía đường chạy, luống cuống tay chân.

Chủ nhiệm khối nhìn thấy hai người bị phạt đứng. Ông ấy biết Giang Tuần, ấn tượng sâu sắc với học sinh mới chuyển đến này, đi tới hỏi thăm tình huống của hai người.”

Giang Tuần kể lại chuyện.”Nào, trao đổi đi.

Chủ nhiệm khối khoát khoát tay thả bọn họ đi, “Nhanh về lớp đi, sắp vào học rồi.”Triệu Thương Thương nhìn về phía sau, cuối hàng nam có một chỗ trống vô cùng rõ ràng, Giang Tuần vẫn chưa quay lại.

“Cảm ơn thầy.””

Triệu Thương Thương và Giang Tuần đi xuống khán đài, đi theo biển người về phía lầu dạy học.Học sinh trong lớp ùa ra ngoài, hướng về phía bãi tập lớn để tập hợp.

 

Du Mân không biết xuất hiện từ chỗ nào, dọa Triệu Thương Thương giật mình. Cậu ấy chen vào giữa Triệu Thương Thương và Giang Tuần, ôm lấy vai hai người, “Hai người khá xứng đôi đó, đứng trên khán đài như một cặp trời sinh.”” Triệu Thương Thương nói với Giang Tuần.

Triệu Thương Thương cạn lời: “Cậu thấy rồi à?””Cậu ấy nói không muốn tham gia có lẽ là thật sự không muốn.

“Khán đài bắt mắt như vậy tôi muốn không thấy cũng khó.” Du Mân nói, “Không chỉ mình tôi thấy mà cả khối 11 đều thấy rồi.””Giá cao như vậy?

Triệu Thương Thương: “…”Lần này họ lên kế hoạch cho hai tiết mục, phải chuẩn bị cho hai.

“Cậu có thể cút xéo không?””Quên chưa hỏi, Dương San tìm cậu có chuyện gì thế?

Đừng có nhắc đi nhắc lại cái cảnh xấu hổ đó của cô nữa,Một tiết mục là hợp xướng, tương đối quy củ.

“Tôi có chuyện tìm Giang Tuần.” Du Mân nói với Giang Tuần, “Anh em, trưởng câu lạc bộ tôi chưa từ bỏ, nhờ tôi hỏi cậu lần nữa, cậu có muốn gia nhập câu lạc bộ của bọn tôi không?”giẫm lên, có người không chú ý nên vấp phải.

“Phúc lợi đãi ngộ siêu tốt luôn.”Hai người nhìn về phía trước, chỉ có miệng đang dao động với biên độ nhỏ.

Giang Tuần vẫn không đổi ý, “Tôi không hứng thú lắm.”Triệu Thương Thương giải thích mình bị rơi một chiếc giày, người kia nói cô vô tổ chức, vô kỷ luật nên làm khó cô.

“Dù sao lời tôi cũng đã nói rồi, cậu muốn tham gì có thể tham gia bất cứ lúc nào.””

Đến ngã ba cầu thang, Du Mân vẫy tay với hai người rồi về lớp của mình.”

Triệu Thương Thương và Giang Tuần cùng nhau lên lầu. Triệu Thương Thương nắm lan can cầu thang, giọng điệu có chút chua chát: “Cả thế giới đều đang tìm cậu, cậu thu hút người khác thật đó.”Tỉ lệ nam nữ của lớp học mất cân bằng nghiêm trọng, không có nhiều nam.

“Quên chưa hỏi, Dương San tìm cậu có chuyện gì thế?””

Giang Tuần cúi đầu nhìn đường, vừa đi vừa nói: “Chuyện sắp xếp tiết mục trong lễ hội nghệ thuật.”Triệu Thương Thương cạn lời: “Cậu thấy rồi à?

Triệu Thương Thương: “Tôi biết ngay mà.”Triệu Thương Thương hưng phấn đến mức tối hôm đó cô đã viết một kịch bản:

“Thư Tiểu Tri tìm tôi, nhờ tôi nói với cậu, có lẽ cậu ta không có cách nào nên đành phải nói với Dương San.””Trình diễn trang phục cổ trang cần nam nữ phối hợp, tám nam và tám nữ…

 

“Cậu không nói với tôi.” Giang Tuần cụp mắt nhìn cô.Mỗi khối có đường chạy khác nhau, khối 11 được phân đến sân điền kinh, chạy quanh đường chạy, mỗi khi chạy qua khán đài phải hô khẩu hiệu lớp một lần.

Triệu Thương Thương sờ mũi, “Tôi không biết nói thế nào, cậu muốn đi thì đi, không muốn đi thì không đi thôi.”Đến lúc Triệu Thương Thương đứng dậy thì không biết hàng ngũ của lớp 9 đã chạy tới đâu rồi.

Một con cá ướp muối như cô thì có gì để thuyết phục người khác chứ.”Thương Thương mau qua đây.

Triệu Thương Thương tò mò Giang Tuần nói thế nào với Dương San, cậu tiếp tục từ chối hay vẫn phải đồng ý.”

Dù sao cũng là chủ nhiệm lớp, ít nhiều cũng có chút uy nghiêm, nếu từ chối thẳng thừng thì không tốt lắm, buổi họp lớp lần sau cô ấy chắc sẽ lải nhải 45 phút về “ý thức vinh dự của lớp”.

“Tôi đồng ý với cô Dương rồi.” Giang Tuần nói.”

Triệu Thương Thương dù sao cũng hơi kinh ngạc.”Dù sao lời tôi cũng đã nói rồi, cậu muốn tham gì có thể tham gia bất cứ lúc nào.

“Nhưng cũng không đồng ý hoàn toàn.”Triệu Thương Thương đau lòng nhìn giày của mình bị các bạn ở hàng ba, hàng bốn, hàng năm,…

Triệu Thương Thương nhịn không được nhéo eo cậu cách một lớp áo, “Không được làm người ta tò mò như thế chứ!”Hai người lùi qua bên cạnh, Triệu Thương Thương ngồi xuống đi giày, tháo dây giày nhanh chóng xỏ chân vào rồi buộc dây giày lại.

Hiếm khi Giang Tuần có lúc muốn nói lại thôi.”

“Cậu nói nhanh đi.”” Thư Tiểu Tri vô cùng mong đợi nhìn Triệu Thương Thương.

“Tôi nói với cô Dương nếu nhất định muốn tôi tham gia thì tôi muốn lên sân khấu với cậu.”Triệu Thương Thương không muốn xen vào, “Tôi nói cũng không có tác dụng gì.

“Hả?”Triệu Thương Thương tò mò Giang Tuần nói thế nào với Dương San, cậu tiếp tục từ chối hay vẫn phải đồng ý.

“Tôi mắc chứng sợ sân khấu, nếu đi với bạn tốt thì tôi sẽ thoải mái hơn.”Nhớ ra gì đó, cô lấy sách ngữ văn trong cặp ra, mở trang giữa, bên trong có kẹp một tấm hình.

Triệu Thương Thương: Nếu không phải tôi đã lục lại các tin tức trước đây, thấy cậu từng quyên góp một bức tranh tại một sự kiện lớn của giới thượng lưu, còn bình tĩnh lên nhận giải thưởng, thì suýt chút nữa tôi đã tin rồi.”

“Thương Thương, cậu thấy thế nào?” Giang Tuần nói, “Nếu cậu không muốn thì có thể từ chối.”Triệu Thương Thương gật gât đầu, “Tôi hiểu tôi hiểu, cậu tự đi

 

nói với cậu ấy y vậy đi.

Triệu Thương Thương: “Cậu để tôi suy nghĩ chút đã.”Không biết hai má là do phơi nắng hay bị người lớn nựng mà đỏ lên.

Buổi chiều, Dương San và Thư Tiểu Tri thay phiên tìm Triệu Thương Thương. Trước khi đi tìm Giang Tuần, Thư Tiểu Tri có chút lo lắng và rung động khó tả.

Triệu Thương Thương dần bị thuyết phục, chỉ là trình diễn trang phục cổ trang thôi mà, cũng không cần đạt tới tiêu chuẩn của người mẫu, thật ra cũng không khó.”

Cuối cùng khi nghe nói mình có thể tự mình lựa chọn quần áo, chỉ cần mang phong cách xưa là được, những thứ khác không có hạn chế, Triệu Thương Thương mới có chút hứng thú.”

“Tôi muốn làm nữ hiệp.” Triệu Thương Thương nói với Giang Tuần.Chủ nhiệm khối khoát khoát tay thả bọn họ đi, “Nhanh về lớp đi, sắp vào học rồi.

Cô nhìn cậu một chút, trong đầu hiện ra đủ loại ý tưởng lộn xộn, “Cậu sẽ làm một thư sinh, thế nào?””Hai bạn kia có chuyện gì thế?

Triệu Thương Thương hưng phấn đến mức tối hôm đó cô đã viết một kịch bản: Cô nhìn cậu một chút, trong đầu hiện ra đủ loại ý tưởng lộn xộn, “Cậu sẽ làm một thư sinh, thế nào?

Nữ hiệp khách áo đỏ cưỡi ngựa phi qua con phố dài, phong lưu trẻ trung, ống tay áo đỏ bay phấp phới trên tầng lầu.”

Bên cầu Chu Tước, nàng gặp một thư sinh yếu ớt, đang bày bán thuốc thảo dược để phụ giúp gia đình.Triệu Thương Thương nắm lan can cầu thang, giọng điệu có chút chua chát: “Cả thế giới đều đang tìm cậu, cậu thu hút người khác thật đó.

————”

Tác giả có lời muốn nói:” Giang Tuần nói, “Nếu cậu không muốn thì có thể từ chối.

Thư sinh ban ngày bán thuốc, ban đêm giết người.Dù sao cũng là chủ nhiệm lớp, ít nhiều cũng có chút uy nghiêm, nếu từ chối thẳng thừng thì không tốt lắm, buổi họp lớp lần sau cô ấy chắc sẽ lải nhải 45 phút về “ý thức vinh dự của lớp”.

Ngày thường mặc áo vải thô trắng, ban đêm lại khoác áo gấm đen.” Hắc Bạch Vô Thường đều là hắn.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.