Chương 27: “Cậu còn thiếu chị ba chuyện đó.”” Giang Tuần nói.
Hai người cùng nhau ngồi xổm xuống nhặt, suýt nữa đã đụng trán vào nhau.
===============Điều hòa trong lớp đã tắt, cửa sổ mở rộng thông gió, thời tiết mùa xuân se lạnh, ngón tay thon dài gầy gò đưa bút qua lạnh buốt.
“Trồng cây chuối gội đầu?”Bên ngoài ồn ào, âm thanh đùa giỡn và bàn tán đều bị ngăn cách.
Triệu Dập Thời mở nắp cốc lấy nước nóng, tốt bụng nhắc nhở Triệu Thương Thương: “Đừng nói trước gì cả.”Chuông vào học vang lên, vẫn còn một tiết cuối cùng.
Lòng tốt chỉ duy trì một giây.Bao gồm cả Triệu Thương Thương.
“Nếu không thì thế này đi.” Cậu lấy điện thoại ra, “Chị nói lại lần nữa, em quay lại gửi vào nhóm để mọi người làm chứng cho chị.””Các bạn còn lại cũng nhanh làm đi, hai câu đầu của đề 7, đề 8.
Triệu Thương Thương: “Cần thiết không?”Giáo viên môn Chính trị viết xong, đỡ kính lão nhìn hai người một cái.
“Không phải chị cảm thấy em đang lừa chị à.” Triệu Dập Thời nói, “Vậy cược đi, nếu chị thua thì chị phải trồng cây chuối gội đầu.””
Triệu Thương Thương: “Cược thì cược.”Đã dạy một học kỳ, thầy ấy có chút ấn tượng với Triệu Thương Thương, nhưng chàng trai bên cạnh lại lạ hoắc.
Triệu Dập Thời quay lại chứng cứ xong liền lưu lại rồi gửi đi, bất giác nở nụ cười xấu xa.Có vẻ như việc kinh doanh này không thể thương lượng được rồi.
Một nhóm học sinh các lớp khác đi tới cửa phòng lấy nước, không gian bỗng nhiên trở nên chen chúc.Lớp trưởng Chiêm Vũ Tình về từ phòng làm việc của
giáo viên, trong tay ôm sách bài tập của ngày đó, “Đã có kết quả bài thi nhập học rồi…
Triệu Thương Thương và Triệu Dập Thời bị ngăn cách, hai người không nói tiếp nữa.”
Triệu Thương Thương nghe thấy giọng một cô gái ngọt ngào chào hỏi Triệu Dập Thời, cô quay đầu làm mặt xấu với cậu, dáng vẻ rất muốn ăn đòn, chỉ có Triệu Dập Thời chú ý cô mới nhìn thấy.không có sau đó nữa.
Cậu giơ điện thoại lên, ý bảo cô đừng quên vụ cược.Triệu Thương Thương không để ý tới cậu, cô tiếp tục thu dọn đồ, hộp bút vẫn chưa kéo khóa rơi xuống đất, bút bên trong đổ ra ngoài.
Triệu Thương Thương lấy nước xong về lớp, đặt ly của Giang Tuần lên bàn cậu, “Coi chừng nóng.”Giáo viên Toán đi một vòng quanh lớp, cơn thèm thuốc lại trỗi dậy, nhân lúc cả lớp đang làm bài tập, thầy ra hành lang hút một điếu.
“Cảm ơn.” Giang Tuần đang viết tên lên sách giáo khoa và sách bài tập, nét chữ cứng cáp, phong thái tự nhiên, chỉ vài nét bút tùy ý cũng rất có hồn.”
Triệu Thương Thương đứng bên cạnh nhìn một lúc.Phong cách vẽ giống như đúc với con hổ trên hổ khẩu cô.
Cô cầm sách giáo khoa của cậu lên lật qua vài trang, sách còn mới tinh, thoang thoảng mùi mực in, minh chứng cho thân phận học sinh mới của cậu. Hơn nữa đã nhiều năm rồi cậu không đi học, nghĩ đến điều này, Triệu Thương Thương cảm thấy tự tin hơn hẳn.”Giang Tuần ạ.
“Tôi cược với Dương.”Triệu Thương Thương nói, “Như vậy không tốt đâu, tôi lỗ quá rồi.
Giang Tuần dừng viết, chờ cô nói tiếp.Mọi chuyện đã rõ ràng.
“Là chuyện liên quan đến cậu.”Triệu Thương Thương suy nghĩ một chút, từ phố Bạch Thủy đến nhà cô cũng không phải thuận đường, chung quy vẫn phải đi đường vòng.
Lời đến khóe miệng nhưng Triệu Thương Thương lại do dự. Nếu cô nói mình cược với Triệu Dập Thời, nói cô không tin cậu có thể thi được hạng nhất thì có phải hơi tổn thương cậu không.”Sau đó…
Cô quyết định tạm thời giữ bí mật.Triệu Thương Thương không kìm được phải thốt lên khen ngợi: “Cậu có kỹ thuật này, hay chúng ta ra dưới chân cầu bọc sách đi?
“Sau đó thì sao?” Giang Tuần hỏi.”Tôi cược với Dương.
“Sau đó… không có sau đó nữa.”(*một cụm từ mạng phổ biến, ám chỉ những người tỏ ra khiêm tốn nhưng thực chất lại khoe khoang một cách tinh tế, thường là về tài sản, địa vị hoặc năng lực.
Khiến người ta tò mò.”
Cũng chỉ có Giang Tuần tốt tính mới không so đo với cô.”
Cậu lấy trong hộc bàn ra hai cuộn giấy kraft, cầm đầy đủ dao và keo dán. Thấy cậu như thế, Triệu Thương Thương hỏi: “Cậu bọc sách à?”” Giang Tuần hỏi.
Giang Tuần gật đầu.Cậu giơ điện thoại lên, ý bảo cô đừng quên vụ cược. “Cậu biết bọc hả?”Giang Tuần đi theo.
“Ông ngoại tôi dạy.” Ông ngoại Giang Tuần yêu sách như mạng, vô cùng trân quý sách vở.”
Giang Tuần mở giấy kraft ra, vuốt phẳng giấy rồi dùng dao nhỏ cắt thành từng phần, động tác lưu loát và thuần thục.Triệu Dập Thời ném cặp, tới tủ lạnh lấy chai nước, cười nhạo nói: “Chị đang chuẩn bị biểu diễn trồng cây chuối gội đầu à?
Triệu Thương Thương không kìm được phải thốt lên khen ngợi: “Cậu có kỹ thuật này, hay chúng ta ra dưới chân cầu bọc sách đi? Dạo này các trường đều khai giảng, chắc chắn sẽ đắt hàng lắm, cậu làm, tôi phụ trách thu tiền.”Giang Tuần: “Tôi không biết độ khó của bài thi nhập học, quả thật đã lo lắng mình thi trượt cho nên mới học cùng các cậu.
“Cậu bảy tôi ba.””
Giang Tuần không trả lời.Giang Tuần kéo một đường keo dọc theo mép giấy kraft, dán kỹ rồi ép chặt, chỉ có điều hiệu suất đã bị ảnh hưởng, khóe miệng cậu sắp không kìm được nụ cười.
“Cậu tám tôi hai?” Triệu Thương Thương sửa lại.Triệu Thương Thương lấy nước xong về lớp, đặt ly của Giang Tuần lên bàn cậu, “Coi chừng nóng.
Giang Tuần kéo một đường keo dọc theo mép giấy kraft, dán kỹ rồi ép chặt, chỉ có điều hiệu suất đã bị ảnh hưởng, khóe miệng cậu sắp không kìm được nụ cười. Triệu Thương Thương kiểm tra lại bài tập phải mang về nhà, Giang Tuần đeo cặp tới ngồi xuống chỗ trước mặt cô.
“Cậu chín tôi một?”” Giang Tuần nói, “Những thứ này coi như phí vất vả. Triệu Thương Thương nói, “Như vậy không tốt đâu, tôi lỗ quá rồi.””
Có vẻ như việc kinh doanh này không thể thương lượng được rồi.” “Mang sách qua đây tôi bao cho cậu, miễn phí.”Lời tác giả:
“Được.” Triệu Thương Thương không bao giờ khách khí với cậu.
Trên bàn vẫn còn rất nhiều giấy vụn, Giang Tuần gom lại cho vào túi rác. Cậu cầm sách của cô lên lật thử, dưới hình minh họa của Đỗ Phủ có vẽ thêm một con hổ.Dọn cặp xong hai người cùng ra khỏi lớp.
Phong cách vẽ giống như đúc với con hổ trên hổ khẩu cô.” –”
Buổi chiều có hai tiết toán liên tiếp, Triệu Thương Thương bị tra tấn nặng nề.”
Trong lớp toán, giáo viên chọn người lên bảng làm vài, “Số 1 tổ 5, số 2 tổ 5, số 3 tổ 5, số 4 tổ 5,…”Không cần nghĩ cũng biết là ai.
Số 5 tổ 5 Triệu Thương Thương cảm giác tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, cô sắp đánh rắm rồi.Giang Tuần gật đầu.
Giọng giáo viên Toán đột ngột dừng lại, vừa khéo, không thừa không thiếu, chỉ gọi đúng bốn người, dừng lại ngay trước bàn trên của cô. Triệu Thương Thương như trút được gánh nặng, sống lại ngay lập tức.”
“Các bạn còn lại cũng nhanh làm đi, hai câu đầu của đề 7, đề 8.”Buổi chiều có hai tiết toán liên tiếp, Triệu Thương Thương bị tra tấn nặng nề.
Giáo viên Toán đi một vòng quanh lớp, cơn thèm thuốc lại trỗi dậy, nhân lúc cả lớp đang làm bài tập, thầy ra hành lang hút một điếu. Trước khi vào lại lớp, thầy dụi tắt điếu thuốc, còn không quên nói: “Sợ châm lửa đốt luôn đám bù nhìn các em.”Triệu Thương Thương im lặng một lúc lâu, là cô quên, người có tiền đáng ghét!
Học sinh bên dưới cười to.Triệu Dập Thời mở nắp cốc lấy nước nóng, tốt bụng nhắc nhở Triệu Thương Thương: “Đừng nói trước gì cả.
Triệu Thương Thương kiên trì đến lúc tan học, nằm xuống ngủ. Cô không ngủ được, chỉ cảm thấy đầu óc mệt mỏi, chỉ muốn ngủ, giống như một cục bột nhão. ”Thương Thương.
Cô giũ chăn trùm kín đầu, giấu cả người đi.”Cậu giận sao?
Bên ngoài ồn ào, âm thanh đùa giỡn và bàn tán đều bị ngăn cách.Chương 27: “Cậu còn thiếu chị ba chuyện đó.
Chưa được mấy phút tấm chăn đã bị vén lên một góc, ánh mặt trời lọt vào.”Cảm ơn thầy.
Triệu Thương Thương híp mắt lại, trong tầm mắt xuất hiện một túi sôcôla được đóng gói tinh xảo lặng lẽ nhét vào chăn cô giống như đang cho một con vật nhỏ ăn.Giang Tuần đi qua mở cửa xe, quay đầu nói với Giang Tuần Triệu Thương Thương, “Tôi đưa cậu về.
Không cần nghĩ cũng biết là ai.Triệu Thương Thương vội vàng hỏi: “Thầy ơi còn em thì sao ạ?
Triệu Thương Thương chui ra khỏi chăn, “Sao cậu có đồ ngon thế, giấu trong hộp bảo bối của cậu à?””Thương Thương?
“Tôi đặc biệt mang theo đó.””
Giang Tuần đặt sách đã bao xong lên bàn học của cô.” Cậu lấy điện thoại ra, “Chị nói lại lần nữa, em quay lại gửi vào nhóm để mọi người làm chứng cho chị.
Triệu Thương Thương lấy một viên sôcôla, xé tờ giấy gói bằng lá thiếc màu vàng bên ngoài cho vào miệng, là vị kem dâu.”
“Không phải cậu muốn che chở tôi sao.” Giang Tuần nói, “Những thứ này coi như phí vất vả.””
Triệu Thương Thương: “Được đấy.”Hơn nữa đã nhiều năm rồi cậu không đi học, nghĩ đến điều này, Triệu Thương Thương cảm thấy tự tin hơn hẳn.
Lớp trưởng Chiêm Vũ Tình về từ phòng làm việc của giáo viên, trong tay ôm sách bài tập của ngày đó, “Đã có kết quả bài thi nhập học rồi…”Giáo viên môn Chính trị hỏi Giang Tuần: “Em tên gì?
Triệu Thương Thương vểnh tai lên, nhạy bén bắt được cụm từ mình vô cùng quan tâm.”Chuyện thứ nhất, cậu thay chị hoàn thành trồng cây chuối gội đầu.
Cô chạy ra hành lang xem thử, quả nhiên trước bảng thông báo dưới lầu đối diện có hai thầy cô đang cầm bảng danh dự chuẩn bị dán lên.Giang Tuần mở giấy kraft ra, vuốt phẳng giấy rồi dùng dao nhỏ cắt thành từng phần, động tác lưu loát và thuần thục.
Đang là giờ tan học, học sinh vây quanh đó ngày càng nhiều hơn, lập tức hỗn loạn.Khiến người ta tò mò.
Triệu Dập Thời nói hôm nay sẽ có kết quả, trước khi tan học sẽ dán lên, xem ra là thật rồi. Triệu Thương Thương có cảm giác không tốt, kiềm chế không chạy xuống xem.Triệu Thương Thương: “Cược thì cược.
“Thương Thương?”” Các giáo viên cũng đã biết chuyện này. Giang Tuần đi theo.Triệu Thương Thương: “…
Triệu Thương Thương đội mũ chắn gió lên, bước nhanh xuống bậc thang, quay đầu nói với cậu: “Tôi đi xem thành tích của hai đứa mình một chút.”Giáo viên môn Chính trị hòa nhã nói với Giang Tuần: “Vào đi.
Hai người vừa đến gần thì đã có một đám người đông đúc, Triệu Thương Thương đang cố gắng tìm một khoảng trống để tiến lên phía trước.Màu sắc của bảng danh dự rực rỡ, những chuỗi tên người và điểm số nối tiếp nhau làm người ta hoa mắt.
Một bạn học lớp 9 đứng trước bảng hình thấy hai người, Giang Tuần rất dễ nhận ra trong đám đông, bạn cùng lớp la to với cậu: “Giang Tuần, cậu thi được hạng nhất đó!!!””
Thoáng chốc tất cả mọi người đều nhìn về phía Giang Tuần.”Tôi vẫn nên tự đi xe buýt thôi, rất tiện.
Bao gồm cả Triệu Thương Thương.Triệu Thương Thương: “Được đấy.
Chuông vào học vang lên, vẫn còn một tiết cuối cùng. Đám đông tản ra như những con đường nhỏ rẽ nhánh, chạy về phía lớp của mình.”Cậu thì sao?
Chỉ có Triệu Thương Thương vẫn chưa từ bỏ ý định, mọi người đã đi, đúng lúc cô có thể tự nhìn rõ.Giọng giáo viên Toán đột ngột dừng lại, vừa khéo, không thừa không thiếu, chỉ gọi đúng bốn người, dừng lại ngay trước bàn trên của cô.
Màu sắc của bảng danh dự rực rỡ, những chuỗi tên người và điểm số nối tiếp nhau làm người ta hoa mắt. Tuy nhiên, Triệu Thương Thương chỉ cần xem cột đầu tiên để xác nhận.Giang Tuần đặt sách đã bao xong lên bàn học của cô.
Cái tên nằm đầu tiên được in vô cùng rõ ràng: Giang Tuần.Thế giới chỉ có Dương tổn thương đã hình thành.
Ngoài sự im lặng thì vẫn là im lặng.Cô chạy ra hành lang xem thử, quả nhiên trước bảng thông báo dưới lầu đối diện có hai thầy cô đang cầm bảng danh dự chuẩn bị dán lên.
Triệu Thương Thương nhìn Giang Tuần, phát hiện cậu dường như cũng rất ngạc nhiên.”Nếu không thì thế này đi.
Triệu Thương Thương: “…””Đợi chút, để em đặt điện thoại.
“Cậu còn giả vờ với tôi à?”Trên đời này còn có thứ gọi là gia sư riêng! Vẻ mặt Giang Tuần vô tội.”
Triệu Thương Thương: “Được rồi, chút nữa tôi tìm cậu tính sổ sau, về lớp học trước đi.”Giang Tuần chờ ở đó, Cổ Khâu Thành thuyết phục giúp cậu, Triệu Thương Thương không muốn lãng phí thời gian của mọi người nữa nên lên xe.
Hai người về trễ, giáo viên môn Chính trị đã vào lớp, đang đứng viết trên bục giảng.Triệu Thương Thương vểnh tai lên, nhạy bén bắt được cụm từ mình vô cùng quan tâm.
Triệu Thương Thương gõ cửa, hô báo cáo.Giang Tuần dừng viết, chờ cô nói tiếp.
Giáo viên môn Chính trị viết xong, đỡ kính lão nhìn hai người một cái. Đã dạy một học kỳ, thầy ấy có chút ấn tượng với Triệu Thương Thương, nhưng chàng trai bên cạnh lại lạ hoắc.Triệu Thương Thương kiên trì đến lúc tan học, nằm xuống ngủ.
Giáo viên môn Chính trị hỏi Giang Tuần: “Em tên gì?””
“Giang Tuần ạ.”Triệu Dập Thời quay lại chứng cứ xong liền lưu lại rồi gửi đi, bất giác nở nụ cười xấu xa.
“Em chính là người mới đến đứng nhất khối kia à…” Các giáo viên cũng đã biết chuyện này.Triệu Thương Thương hỏi: “Cậu về thế nào?
Toàn lớp ồn ào vỗ tay.”
“Sao đấy, ồn ào cái gì, cũng không phải mấy đứa được hạng nhất, im lặng hết cho thầy!”Chưa được mấy phút tấm chăn đã bị vén lên một góc, ánh mặt trời lọt vào.
Giáo viên môn Chính trị hòa nhã nói với Giang Tuần: “Vào đi.””
Triệu Thương Thương vội vàng hỏi: “Thầy ơi còn em thì sao ạ?”” Giang Tuần hỏi.
“Em cũng vào đi, lần sau không thể thế này nữa.”” “Cảm ơn thầy.””
Triệu Thương Thương đi phía sau Giang Tuần, được cậu che chắn, cô đã nhiều lần muốn đâm vào lưng cậu để giải tỏa cơn tức giận.”
Giang Tuần quay đầu phát hiện cô đã về chỗ mình, đang cúi đầu tìm sách chính trị.Đám đông tản ra như những con đường nhỏ rẽ nhánh, chạy về phía lớp của mình.
Sau khi tiết cuối cùng kết thúc, ngoài học sinh ở lại trực nhật quét dọn vệ sinh thì những người khác đã vội vàng rời đi.Giang Tuần không trả lời.
Chưa được mấy phút, lớp học đã trống không.”
Triệu Thương Thương kiểm tra lại bài tập phải mang về nhà, Giang Tuần đeo cặp tới ngồi xuống chỗ trước mặt cô.===============
“Thương Thương.”Hai người về trễ, giáo viên môn Chính trị đã vào lớp, đang đứng viết trên bục giảng.
Triệu Thương Thương không để ý tới cậu, cô tiếp tục thu dọn đồ, hộp bút vẫn chưa kéo khóa rơi xuống đất, bút bên trong đổ ra ngoài.Thấy cậu như thế, Triệu Thương Thương hỏi: “Cậu bọc sách à?
Hai người cùng nhau ngồi xổm xuống nhặt, suýt nữa đã đụng trán vào nhau.”Tôi đặc biệt mang theo đó.
Điều hòa trong lớp đã tắt, cửa sổ mở rộng thông gió, thời tiết mùa xuân se lạnh, ngón tay thon dài gầy gò đưa bút qua lạnh buốt.”Được.
Cơn giận của Triệu Thương Thương đã tan một chút, “Cậu thành thật khai báo đi, chuyện gì đây.” Đến bây giờ cô vẫn chưa hiểu ra, “Không phải cậu nói cậu không đi học, vẫn luôn ở nhà sao?”Cậu lấy trong hộc bàn ra hai cuộn giấy kraft, cầm đầy đủ dao và keo dán.
Giang Tuần không thể nào cãi lại, chỉ đành nhìn chằm chằm cô, cố gắng sắp xếp câu từ.Ngoài sự im lặng thì vẫn là im lặng.
“Vậy sao cậu thi được hạng nhất, những đề đó cậu biết làm hết sao?”Cô không ngủ được, chỉ cảm thấy đầu óc mệt mỏi, chỉ muốn ngủ, giống như một cục bột nhão.
“Giáo viên của tôi dạy.”Triệu Thương Thương có cảm giác không tốt, kiềm chế không chạy xuống xem.
Triệu Thương Thương đi vào ngõ cụt, đầu óc chập mạch không nghĩ thông được: “Không phải cậu nói cậu ở nhà KHÔNG ĐI HỌC SAO?”Triệu Thương Thương gõ cửa, hô báo cáo.
“Giáo viên của tôi đến nhà dạy, đúng là lâu rồi tôi không đến trường.”Cô quyết định tạm thời giữ bí mật.
“…”Cậu cầm sách của cô lên lật thử, dưới hình minh họa của Đỗ Phủ có vẽ thêm một con hổ.
Triệu Thương Thương im lặng một lúc lâu, là cô quên, người có tiền đáng ghét! Trên đời này còn có thứ gọi là gia sư riêng!”
Mọi chuyện đã rõ ràng.Hai người vừa đến gần thì đã có một đám người đông đúc, Triệu Thương Thương đang cố gắng tìm một khoảng trống để tiến lên phía trước.
Cô hít một hơi thật sâu, “Lúc trước tôi lo cậu không thi đạt, còn nhờ Dương dạy kèm cho chúng ta, sao cậu không nói gì?”Trước khi vào lại lớp, thầy dụi tắt điếu thuốc, còn không quên nói: “Sợ châm lửa đốt luôn đám bù nhìn các em.
Giang Tuần: “Tôi không biết độ khó của bài thi nhập học, quả thật đã lo lắng mình thi trượt cho nên mới học cùng các cậu.””…
Triệu Thương Thương chậc một tiếng, “Quả thật đã lo lắng mình thi trượt, sau đó thi được hạng nhất, cậu được lắm.”Triệu Thương Thương nhìn Giang Tuần, phát hiện cậu dường như cũng rất ngạc nhiên.
Đỉnh cấp Versailles*, không ai khác ngoài cậu.Triệu Thương Thương: “Được rồi, chút nữa tôi tìm cậu tính sổ sau, về lớp học trước đi.
(*một cụm từ mạng phổ biến, ám chỉ những người tỏ ra khiêm tốn nhưng thực chất lại khoe khoang một cách tinh tế, thường là về tài sản, địa vị hoặc năng lực.) ”Giáo viên của tôi dạy.
“Cậu giận sao?” Giang Tuần hỏi.”
“Tôi giận gì chứ, người nên giận cũng không phải tôi.” Triệu Thương Thương đột nhiên nghĩ thông suốt rồi, “Cậu đã đẩy Dương xuống, dập tắt uy phong của nó, làm tốt lắm!”Năm ngoái bọn họ từng cá cược một lần.
Dọn cặp xong hai người cùng ra khỏi lớp.Triệu Thương Thương nghe thấy giọng một cô gái ngọt ngào chào hỏi Triệu Dập Thời, cô quay đầu làm mặt xấu với cậu, dáng vẻ rất muốn ăn đòn, chỉ có Triệu Dập Thời chú ý cô mới nhìn thấy.
Triệu Thương Thương hỏi: “Cậu về thế nào?”Triệu Thương Thương chậm rãi cười:
“Chú Cổ lái xe đến đón, chú ấy đang chờ ở cổng trường.” Hơn mười phút trước Giang Tuần nhận được tin nhắn của Cổ Khâu Thành.”
“Cậu thì sao?” Giang Tuần nói.”Sau đó thì sao? “Đi xe buýt.””
Xe thể thao màu xám bạc của Cổ Khâu Thành đậu ven đường, vô cùng bắt mắt. Giang Tuần đi qua mở cửa xe, quay đầu nói với Giang Tuần Triệu Thương
Thương, “Tôi đưa cậu về.”Toàn lớp ồn ào vỗ tay.
Triệu Thương Thương suy nghĩ một chút, từ phố Bạch Thủy đến nhà cô cũng không phải thuận đường, chung quy vẫn phải đi đường vòng.”Là chuyện liên quan đến cậu.
“Tôi vẫn nên tự đi xe buýt thôi, rất tiện.””
Giang Tuần chờ ở đó, Cổ Khâu Thành thuyết phục giúp cậu, Triệu Thương Thương không muốn lãng phí thời gian của mọi người nữa nên lên xe.”Sao đấy, ồn ào cái gì, cũng không phải mấy đứa được hạng nhất, im lặng hết cho thầy!
–” Triệu Thương Thương không bao giờ khách khí với cậu.
Thời gian học thêm của lớp chọn kéo dài hơn, đến lúc Triệu Dập Thời về tới nhà thì trời đã tối.Dạo này các trường đều khai giảng, chắc chắn sẽ đắt hàng lắm, cậu làm, tôi phụ trách thu tiền.
Vợ chồng Diệp Xuân Lâm đi siêu thị, Triệu Thương Thương làm bài tập ở phòng khách, trên sàn nhà có một chậu nước, bên cạnh có một chai dầu gội đầu.”
Triệu Dập Thời ném cặp, tới tủ lạnh lấy chai nước, cười nhạo nói: “Chị đang chuẩn bị biểu diễn trồng cây chuối gội đầu à?””
“Đợi chút, để em đặt điện thoại.”Lòng tốt chỉ duy trì một giây.
Triệu Dập Thời gắn điện thoại lên giá đỡ, chuẩn bị quay video lại.”Dương Dương.
“Dương Dương.” Triệu Thương Thương chép xong từ vựng tiếng Anh, ngồi xếp bằng không nhúc nhích, ngẩng đầu hỏi cậu: “Cậu còn thiếu chị ba chuyện đó.”)
Năm ngoái bọn họ từng cá cược một lần.”
Lúc đó Triệu Dập Thời không tin Triệu Thương Thương có thể kiên trì chạy bộ mỗi sáng đến khi kỳ nghỉ hè kết thúc, kết quả cậu đã thua, phải đồng ý vô điều kiện ba điều Triệu Thương Thương đưa ra.Một bạn học lớp 9 đứng trước bảng hình thấy hai người, Giang Tuần rất dễ nhận ra trong đám đông, bạn cùng lớp la to với cậu: “Giang Tuần, cậu thi được hạng nhất đó!!!
Bây giờ không phải đã phát huy được tác dụng rồi sao.Lời đến khóe miệng nhưng Triệu Thương Thương lại do dự.
Triệu Thương Thương chậm rãi cười:Cũng chỉ có Giang Tuần tốt tính mới không so đo với cô.
“Chuyện thứ nhất, cậu thay chị hoàn thành trồng cây chuối gội đầu.”Cô hít một hơi thật sâu, “Lúc trước tôi lo cậu không thi đạt, còn nhờ Dương dạy kèm cho chúng ta, sao cậu không nói gì?
===============Xe thể thao màu xám bạc của Cổ Khâu Thành đậu ven đường, vô cùng bắt mắt.
Lời tác giả:”Cậu biết bọc hả?
Thế giới chỉ có Dương tổn thương đã hình thành.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.