Nghe Trường nói vậy, nó cũng không nói gì thêm. Ngồi đợi khoảng mười phút, nó mới thấy Hoàng mang cây đàn xuống.- Chậm chạp!_ Nó lầm bầm.
Hoàng lườm nó, rồi ngồi xuống. Không hiểu sao nó luôn có cảm giác sợ con người này!
- Giờ hát cái gì?_ Nó hỏi vấn đề nó thắc mắc từ hôm bữa.
- Adaptation!_ Hoàng trả lời.
- Hả?_ Nó không hiểu Hoàng đang nói gì.
- Tiếng anh sao?_ Trường hỏi.
- Ờ.
- Có được không??
- Hên xui.
- Hai người đang nói gì vậy?_ Nó chen vào. Hoàng không trả lời nó, cầm laptop mở bài nhạc. Giờ nó mới hiểu.
- Tiếng anh??
- Ừ.
- Không nổi hả?_ Trường nhếch môi.
Nó nheo mắt nhìn Trường bĩu môi, xong quay qua Hoàng.
- Tại sao phải là tiếng anh?
- Tôi thích vậy.
Nghe Hoàng trả lời, nó không biết nói gì "đồ khó ưa!!". Nó chăm chú ngồi nghe bản nhạc, là rap lại tình cảm =.=
- Bài như thế này cũng được sao???
- Tại sao không?_ Trường ngước nhìn nó, khuôn mặt có gì đó làm nó bối rối.
- Ơ.. thì... nó là tình cảm, tôi nghĩ nó không hợp..._ Vừa nói nó vừa chăm chú quan sát Hoàng.
- Bình thường, lớn hết rồi chị hai ạ!_ Trường nhấn mạnh từ "chị".
- Nhưng tôi không biết bài này!
- Thì thế mới bảo tập!_ Hoàng lên tiếng.- Giờ chị hát bài nào tôi đàn xem thử, còn bài này chị về nghe đi._ Nói rồi Hoàng quẳng vào người nó tờ giấy! Là lời bài hát.
- Ừ!_ Nó nói nhưng suy cho cùng sao nó cứ phải cam chịu làm theo người khác, bất công quá chừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-cu-giai/378786/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.