- Ừ, thôi kệ người ta đi. _ Nó cười rồi quay ra cửa lớp thì thấy Lâm nhìn nó, nó vội ngó lên bảng. Nó học khoảng một tuần thì trường thông báo được nghỉ 2 ngày để chuẩn bị cho buổi khai giảng " Ôi lại được ngủ rồi, happyyyy"- với nó, ngoài đọc tiểu thuyết thì ó rất thích ngủ, ngủ nhiều, ăn cũng nhiều, vậy mà người nó chả mập tẹo nào.- Để coi._ Nó nhìn lịch trên bàn, mai thứ 6: ngủ, ăn, đọc truyện, chơi game, thứ 7: đọc truyện, chơi game, ăn, ngủ, chủ nhật : chơi game, ăn ngủ, đọc truyện. Không có gì có thể giống nhau hơn nữa. Thế mà nó cũng bày vẽ xếp lịch. Dù gì thì thời gian cũng diễn ra như nó đã sắp xếp cho đến chủ nhật..
SÁNG, 7 A:M....
- An ơi..
-....
- An An...
-....
- An Ngốc...
Vắng lặng ... >>>>
- Mày có dậy không hay tao phá nát cổng nhà mày. Người đi ta đi ngang qua cũng phải giật mình, hiện tượng trước mắt: Có một cô bé rất dể thương nhìn rất hiền lành, đang bu bám trước một cái cổng sắt đen, điều mà mọi người phải suy nghĩ lại sau câu nói đấy- cô bé này "hiền dịu" sao??????? Đó chính là Ngọc, Ngọc phải dùng biện pháp mạnh thì có chăng mới kêu được con sâu ngủ đó dậy.
- Đây, mới sáng mà ám tao vậy con quỷ_ Tiếng nó trên lầu vọng xuống.
- Xuống mở cửa mau. >.
10 phút sau...
- Có chuyện gì mà đến nhà tao sớm thế_ Vừa mở cửa, nó vừa nói.
- Hihi.._ Nhìn điệu bộ của Ngọc, nó rùng mình khác hẳn 360 độ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-cu-giai/378810/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.