Thứ 3 
Thuỷ đã suốt đêm không ngủ để chăm sóc cho Huy, Khoa thì vẫn túc trực ở bên ngoài nếu cần gì thì anh chàng có thể giúp đỡ. 
Bây giờ đã là 8 h sáng 
_ “em ăn 1 chút gì đi” Khoa đưa cho Thuỷ vài cái bánh ngọt 
_ “anh ăn đi, em ko đói” Thuỷ nói nhưng gương mặt vô hồn, đôi mắt đỏ hoe 
_ “em ko ăn lấy sức đâu mà chăm soc cho cậu ta” Khoa 
_ “em ko đói thật mà” Thuỷ cố gượng 1 nụ cười thật tươi nhất có thể 
_ “ em….” Khoa chưa nói hết câu thì 
_” hơi…..” 1 tiếng rên rất nhỏ phát ra, 
_ “nước…..”1 tiếng nói nhỏ phát ra. 
Và chính xác đó chính là của Huy, Thuỷ vội vàng đi lấy 1 ít nước, khi rót nước vào ly mà mắt cô cứ nhìn Huy ko rời, vừa vui mừng vừa thấy đau xót 
_ “nước đây” Thuỷ đút Huy uống, sau khi uống xong mắt Huy từ từ mở ra, Thuỷ thì ôm chầm lấy Huy, khóc nức nở 
_ “tỉnh rồi, cuối cùng cũng tỉnh rồi…hức…hức….anh ko bỏ em…hức…em biết là anh ko bỏ em mà…..hức….hức..” nước mắt Thuỷ đua nhau mà rơi 
_ “Thuỷ…Thuỷ….từ từ,coi chừng cậu ấy đau” Khoa nhắc nhở 
Thuỷ bây giờ mới nhớ lại vết thương của Huy, cô nàng buông Huy ra, nở 1 nụ cười thật hạnh phúc nhìn Huy. Huy từ nãy giờ chẳng nói gì, chỉ nhìn Thuỷ rồi lại nhắm mắt ngủ tiếp, Thuỷ thì nhìn Huy rồi nhìn qua Khoa với câu hỏi « tại sao cậu ấy như vậy ? » 
Khoa cũng chỉ nhìn Huy rồi nhìn Thuỷ,nhúng vai tỏ vẻ cũng chẳng biết. chắc có 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-cua-su-bi-mat/430505/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.