"Xem nào có táo, cam cần gì nữa không nhỉ"-Hoshi
Sau một hồi lởn vởn hết chỗ này chỗ nọ ở siêu thị thì cô cũng mua được vài thứ, đi loang quanh siêu thị một lúc nữa thì điện thoại cô reo lên
"A lô"-Hoshi
(A lô Hoshi à cháu có đi thăm Haku không 5h30 rồi- Kumo)
"Thôi chết cháu quên mất, bác đợi cháu mộ lúc cháu đến ngay"- Hoshi
Cô cúp máy và chạy nhanh đến chỗ thanh toán để thanh toán đồ
Một lúc sau
"Cháu đến rồi ạ"-Hoshi
"Vậy thì mình đi thôi"-Kumo
Hai người bắt taxi đến bệnh viện. Một lúc sau, đến bệnh viện, kí ức trong đầu cô lại hiện về, cái ngày mà mẹ cô đã ra đi tại bệnh viện này. Nhìn bệnh viện trong vô thức, trên khoé mắt cô bắt đầu rơm rớm nước mắt, Kumo nhìn thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào bệnh viện liền hỏi
"Sao cháu cứ nhìn chằm chằm vào bệnh viện thế?"-Kumo
"Dạ không có gì đâu ạ, mình đi thôi"-Hoshi
Hai người bắt đầu đi vào bệnh viện, vừa bước vào cửa, mùi ê te đã xông thẳng vào mũi cô. Thực sự thì cô không thích mùi này một chút nào vì nó như nỗi ám ảnh sau khi mẹ cô mất. Lấy tay bịt nhẹ hai đầu mũi lại và tiếp tục đi cùng Kumo
"Cháu không chịu được mùi ê te à"-Kumo
"Vâng"-Hoshi
Cô vừa nói vừa làm động tác gật đầu, Kumo cười nhẹ và bắt đầu đi đến phòng của Haku
Phòng của Haku
Kumo mở của vào và thấy con trai của mình đang ngồi ở chỗ cửa sổ, ông lắc đầu và khẽ nói với con mình
"Con phải nằm trên giường nghỉ chứ"-Kumo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-mac-amnesia/2132627/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.