Tiêu Vĩnh Hy mang dáng vẻ của người có thế tiến lại gần tên cầm đầu, cậu liếc hắn một cái rồi quay sang Quân Hàm.
"Đại ca. Lô hàng tới bến rồi, còn lũ người này...?"
Đám du côn hình như rất sợ Vĩnh Hy, càng sợ hơn khi Quân Hàm mang danh 'đại ca huyền thoại'. Rất ít người được thấy mặt anh và không biết đại ca ẩn danh đó là ai, chỉ biết rằng dưới tướng có Tiêu Vĩnh Hy, một người cực kì tàn nhẫn, cậu ta suýt thành sát nhân hàng loạt nếu như không phải theo lệnh vị đại ca kia. Hơn nữa đất Thượng Hải, Vĩnh Hy là người thay mặt Quân Hàm trong những lần kiểm duyệt, xử lý đồng thời giải quyết trục trặc. Đơn giản một từ "giết" là có thể làm bao con người thiệt mạng. Nếu như chẳng may hôm nay bọn chúng đắc tội thì ngay cả một phút nói nguyện vọng cũng không có ấy chứ.
Tên cầm đầu là người biết điều nhất, hắn ta quỳ rạp xuống xin lỗi anh, bọn đàn em trông thế liền lập tức làm theo.
Vĩnh Hy xách cổ tên thủ lĩnh lên, lực bàn tay siết chặt lấy vị trí yết hầu.
"Mày có tin tao cho mày biến khỏi cái đất này không?"
Quả thực Tiêu Vĩnh Hy rất đáng sợ, dù anh ta tuấn tú hơn cả người mẫu tạp chí, phụ nữ có dại mới lao đầu vào.
Một lúc sau Vĩnh Hy nhả tay ra, kết quả là hắn ho sặc sụa, cả cái cổ đỏ hỏn như da em bé mới sinh.
"Đưa về kho chưa?" Quân Hàm lên tiếng, cậu ta nghe vậy chân thành đáp:
"Lăng Hạo phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-nam-do-da-chet-roi/1665571/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.