Thứ sáu, ngày 16 tháng Tám 2013
Buổi sáng
Tôi không thể ngủ được. Tôi đã uống một chai rượu và một nửa chai khác để cố thiếp đi, giữ đôi tay ngừng run rẩy, nhưng nó cũng không giúp được gì. Mỗi lần tôi cố nhắm mắt ngủ, tôi lại giật mình tỉnh dậy. Tôi cảm thấy chắc chắn rằng anh đang ở trong căn phòng này. Tôi bật điện lên và cứ ngồi đó, nghe tiếng ồn của con đường phía dưới, tiếng người di chuyển vào các tòa nhà. Chỉ đến khi tôi bật điện lên thì tôi mới cảm thấy an toàn để ngủ. Tôi lại mơ thấy mình đang đi trong rừng. Tôi đang đi cùng Tom, nhưng tôi vẫn cảm thấy sợ hãi.
Tối qua tôi đã để lại cho Tom một tin nhắn. Sau khi tôi rời nhà Scott, tôi đã chạy thẳng đến số hai mươi ba và đập vào cửa. Tôi đã hoảng loạn đến mức không thèm quan tâm nếu Anna có ở đó hay không. Không ai ra mở cửa, nên tôi viết nguệch ngoạc một tờ giấy nhắn và đút vào hòm thư. Tôi không quan tâm nếu cô ta có nhìn thấy nó không – tôi nghĩ là một phần trong tôi mong cô ta sẽ nhìn thấy nó. Tôi viết một cách khá mơ hồ - tôi nói với anh rằng chúng tôi cần nói chuyện. Tôi không nhắc đến tên Scott, vì tôi không muốn Tom đến đó và gặn hỏi anh – Chúa mới biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Ngay khi tôi về tới nhà, tôi đã gọi cho cảnh sát. Trước đó thì tôi uống vài cốc rượu để chấn tĩnh lại. Tôi yêu cầu được nói chuyện với Thanh tra Thám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-tren-tau/2135388/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.