Chiếc máy photo từ phòng cảnh sát Điều tra Trung ương (tên gọi mới của Đội Phản ứng nhanh) hãy còn mới tinh, và chỉ được cho mượn tạm.
Rõ ràng họ không biết mình đang dây vào ai, vì Carl không bao giờ trả lại bất cứ cái gì một khi nó đã được đưa xuống tầng hầm.- Anh sao lại một bản của toàn bộ hồ sơ vụ án nhé, Assad.
- Anh vừa nói vừa chỉ vào chiếc máy.
- Dù có mất cả ngày thì anh vẫn cứ làm cho tôi.
Khi xong việc, anh lái xe đến Viện Chấn thương tủy sống và tóm tắt vụ án cho người đồng đội cũ của tôi, Hardy Henningsen.
Cậu ấy có thể coi như anh không có mặt ở đó, nhưng anh đừng lo.
Hardy có trí nhớ của loài voi và đôi tai của loài dơi.
Cứ thế nhé.Assad nghiên cứu các biểu tượng và nút bấm trên chiếc máy đồ sộ đặt ngoài hành lang.- Người ta sử dụng nó như thế nào? - Anh chàng hỏi.- Anh chưa bao giờ dùng máy photo à?- Cái máy với những hình vẽ thế này thì chưa.Thật khó tin.
Người đàn ông có thể treo cái ti vi màn hình phẳng lên tường trong chưa tới mười phút là đây ư?- Trời đất ơi, Assad.
Anh đặt bản chính vào đây rồi ấn cái nút này.
Anh chàng trợ lý có vẻ đã nắm được cơ chế.Hộp thư thoại của Bak xổ ra một cái cớ rất vớ vẩn rằng phó chánh thanh tra Bak không thể nghe máy được vì đang bận điều tra án mạng.
Lis, cô thư ký dễ thương với hàm răng khấp khểnh, tiết lộ cho Carl biết Bak và một người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-trong-long/2524553/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.