Nếu chỉ dựa vào khướu giác và thính giác, Carl sẽ khó lòng phân biệt được giữa cái tầng hầm của trụ sở cảnh sát và một ngõ hẻm Cairo đông đúc khi anh đi làm vào buổi sáng thứ Hai.
Chưa bao giờ tòanhà đáng kính này nóng nặc mùi nấu nướng và gia vị ngoại lai đến thế, và cũng chưa bao giờ các bức tường ở đây được nghe những âm sắc méo mó đến thế.Một thư ký từ bộ phận hành chính vừa mới đi xuống kho lưu trữ đưa mắt liếc Carl khi đi ngang qua chỗ anh, hai tay ôm đấy hồ sơ.
Nét mặt của chị ta cho thấy nội trong mười phút nữa cả tòa nhà sẽ biết mọi chuyện dưới tầng hầm đã trở thành điên rố.Lời giải thích được tìm thấy trong căn phòng làm việc tí hon của Assad, nơi một đống khay nướng và giấy bạc đựng đây tỏi băm, những mầu rau xanh cùng với món cơm màu vàng đang nằm trên bàn.
Cũng không lạ khi chuyện này làm người khác ngạc nhiên.- Chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy, Assad? - Carl nói to, đồng thời vươn tay tắt chiếc máy cassette.Assad chỉ mỉm cười đáp lại.
Rõ ràng anh chàng không nhận thức được hố sâu khác biệt văn hóa đang ăn xuyên qua những nền móng vững chãi của sở cảnh sát.Carl nặng nề buông mình xuống chiếc ghế đối diện với tay trợ lý.- Nó có mùi rất thơm, nhưng đây là đồn cảnh sát, Assad à.
Đấy không phải là một tiệm bán đồ ăn Li-băng ở Vanlose.- Mời sếp.
Và cũng xin chúc mừng ngài chánh thanh tra.
- Assad vừa đáp vừa đưa cho Carl một cái bánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-trong-long/2524558/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.