Vụ kẹt xe trên đường E20 tồi tệ hơn bình thường rất nhiều.
Mặc dù tiếng còi hụ khiến Carl muốn phát điên, những người ngồi trong những chiếc xe hơi còn lại dường như chẳng nghe thấy gì.
Bọn họ cònđang chìm trong những suy nghĩ của mình, nghe radio với âm lượng cực đại, hoặc ao ước mình đang ở một chỗ khác.Ngồi trên ghế hành khách, Assad sốt ruột gõ gõ bảng điều khiển.
Họ lái xe dọc theo mép đường vài cây số để đến được ngã rẽ, trong khi các phương tiện phía trước họ buộc phải nép sát vào nhau để nhường đường.Khi rốt cuộc họ cũng dừng lại ở phía trước nhà, Assad chỉ tay sang bên kia đường và hỏi:- Chiếc xe kia lúc nãy có ở đó không vậy?Carl chỉ nhìn nó sau khi đã quan sát một lượt con đường rải sỏi dẫn vào khu nhà hoang vắng.
Chiếc xe nép mình sau một bụi cây thấp cách đó khoảng một trăm mét.
Căn cứ theo phần mui xe thì có lẽ nó là một chiếc 4x4 màu xám ánh thép.- Tôi không chắc.
- Anh đáp, cố gắng phớt lờ cái điện thoại di động đang rung lên trong túi áo khoác.
Anh rút điện thoại ra và nhìn số gọi đến.
Trụ sở gọi.- Mørck nghe đây.
- Anh nói trong lúc đưa mắt nhìn các tòa nhà.
Mọi thứ vẫn như vậy.
Không có dấu hiệu gì của sự tháo chạy.Lis là người gọi điện, và cô tỏ ra rất hài lòng.- Nó chạy lại rồi, Carl.
Tất cả các kho dữ liệu đều đã được khôi phục.
Chính là bà vợ của ông bộ trưởng Bộ Nội vụ.
Rốt cuộc bà ta đã khai ra chìa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-trong-long/2524581/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.